Nó sụt sùi 1 lúc     hết nước hết cái nó mới chịu nín  2 chúng  tiếp tục ăn, mà đang ăn tự dưng nó suy nghĩ gì đó   ngừng tiếp vẻ mặt bỗng chốc  đổi   tò mò. nó   tằn  mấy cái,đưa tay quẹt mấy sợi tóc mái vén lên, lấy giọng  
--Mày đừng qua đó ,chỗ đó lạ quắt   mà lường,theo tao qua chỗ  tao dọn dẹp nTùng cho ảnh , tao đang tìm  dọn dẹp theo giờ mà lu bu  tìm ..mày chịu ?
 lưỡng lự  nó nhắc tới  nó,  chợt nhớ tới cái  , cũng  thoáng phân vân  khẽ hỏi nó.
--Làm theo giờ  chỗ  tao ở?
Nó suy nghĩ 1 lúc xong   hề hề
--Ở  đó luôn,  tao  vợ sống 1  mày hời quá còn gì.
 thoáng ái ngại tự dưng  cảm giác ngượng ngùng xuất hiện vì  nhớ  cái lời hứa của  với  con Trang lúc   giang xe   lên đây. Điều kiện là xong việc  sẽ lấy    mà đền đáp. Giờ mà qua đó  cũng đồng nghĩa   thực hiện lời hứa đó , nghĩ tới thôi bất giác  đỏ mặt..Con Trang thấy  im lặng nó liền đập vai  1 cái rõ đau
--Làm gì đỏ mặt  , tao  trai chớ ko dễ dãi  mà mừng nha?
--Khùng quá, mà   mày chịu thuê tao ko mà mày  như đúng  . lỡ   ko chịu thuê thì 
--Ờ ha,thôi để tao gọi đ
Nói là  liền, con Trang lập tức rút điện thoại , tay nó cầm điện thoại lên  đấy bấm gọi ,còn cố tình mở loa lớn cho   nửa, .bài nhạc chờ vang lên chậm rãi càng   hồi hộp lây..
--Anh !!
Đầu dây bên  lên tiếng, tiếng con Trang thêm phần rôm rả
--Anh Phúc ,hôm qua em thấy   cần  dọn dẹp nTùng,  tìm   ?
--Chưa, bận quá cũng  tìm nửa.mà em hỏi chi đó?
--May quá.nhỏ bạn em đang tìm việc nè, cho nó qua nTùng   nha
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-29.html.]
--Bạn em là ai,cô gái ở phòng em hôm  đó hả?
--Dạ,,trí nhớ   tệ
Bên  im lặng,  với con Trang thêm hoang mang,nó  sang  nhỏ với 
--Ổng  chịu   mà im  mày?
 gật đầu,cũng cảm thấy  tiếc vì nếu    nhận cũng may đấy chứ vì dù  cũng là chỗ quen  với con Trang  cũng an tâm phần nào  sợ ức hiếp.
Nhìn nó 1 tay cầm điện thoại chờ đợi,gương mặt thì ỉu xìu  định lên tiếng kêu nó tắt    kiếm việc khác,nhưng  định lên tiếng    bên  kịp trả lời. Thanh âm rõ to
--Mai trưa nghỉ em chở cô  qua ,  ở nTùng đợi.
Con Trang   nó liền hí hửng, ánh mắt mở to  đáp 
--Ok 
Tắt máy hai chúng  ôm  mà ,cảm giác vui buồn lẫn lộn nên chẳng đứa nào   gì cả mà nước mắt cứ lăn dài, mãi lúc  buông  2 mắt con Trang còn đỏ hoe,nó   
--Mày  tao buồn quá Trang ? thôi qua bên  tao  nhớ giữ sức khoẻ nhá, mà mày quyến rũ  tao  luôn thì càng  ,đời mày sẽ bớt khổ hơn
--Con  cà rỡn hoài mày.
--Haha,  
-----------------------
Tối hôm đó  với nó thức đến gần sáng tám chuyện đủ thứ  trời  đất cho đến khi  đồng hồ  hơn 4h sáng,2 con mắt 2 đứa nhíu  ko mở nổi nửa chúng  mới đành ngả  ngủ..
...Đang lim dim nữa mê nữa tỉnh, bất chợt    tiếng xe  chạy tới  dừng  ngoài đầu đường vô phòng trọ khiến  bàng hoàng tỉnh cả giấc,cũng thắc mắc ko  là ai mà giờ  còn tới nhưng   xua ,  cũng ko mảy may bận tâm nữa, vì cứ nghĩ là  bên mấy phòng kế thôi, nên  nhắm mắt tiếp,nhưng  đầy 5 phút     mở mắt  như  linh cảm   liền  bật dậy
…..vì   tiếng bước chân đang gấp gáp dồn dập chạy , cùng lúc cửa phòng   đập rầm rầm inh ỏi.