Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lần     xong bà  lập tức  lớn,  , bà đưa tay bóp lấy cằm   
--Ôi giờ, tưởng gì chớ chuyện đấy thì mày khỏi lo..Bây giờ mày là tiền là bạc của tao mà thì mày cứ yên tâm dưỡng thương cho đàng hoàng  cho tới ngày họ xuống rước, .tao   động tới mày nữa . Mày cứ yên tâm?
.Và   cuộc trao đổi đó,   con Tùng thả , nhưng dù thả bọn họ vẩn giam lõng  trong phòng, tuy là họ cũng  điều đem thức ăn với thuốc cho  nhưng cửa phòng vẫn đóng chặt,khoá  cẩn thận vì chắc sợ  bỏ trốn.
Còn  thì  nghĩ khác,  sẽ  bỏ trốn và cũng  sợ họ bán   nửa vì  nghỉ  khi đây là lối thoát duy nhất giúp  thoát khỏi bọn họ cho dù gia đình bên  đối xử thế nào cũng  trong đầu  hiện tại chỉ mong thoát nhanh  khỏi  con Tùng mà thôi, những chuyện còn  cứ để  tính , mà hình như  cũng  phong phanh là cuối tháng    đưa    suy  cũng chỉ còn dăm bữa nửa thôi, chắc chắn  sẽ chờ đợi  tới ngày hôm đó.
.
.
.
.
Buổi tối , màn đêm bao phủ, bên ngoài trời đầy , thế nhưng trong lòng  như nổi đầy giông tố,    giường , bôi thuốc xong, cứ lăn  lộn  chẳng ngủ , bất chợt bên tai  vang lên một âm thanh đầy dâm dục, và những cử động liên tục khiến cho chiếc giường lâu lâu  kêu răng rắc.
  bật dậy, lạnh lùng  về phía bức tường  mặt, và   rõ mồn một tiếng con Tuyết  thở hổn hển   với Tùng
--Sao  ... ư...tống cổ con vợ cũ của   luôn  .ưm .,ưm .,, rước nó về đây nữa  gì ? Có   còn mê và tiếc nuối nó đúng ?
tiếng tên Tùng ngắt quãng    trả lời
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-34.html.]
--Mẹ  đang tìm cách bán nó  nên ...để tạm đây vài ngày thôi. Bây giờ với  em là  một đó nha.
Giọng con Tuyết  nũng nịu
--Anh nhanh tống nó  , mà em   nha nó ở đây    lén phén với nó đó,  mà lấp l.i.ế.m miếng nào em thẻo chym  ngay.
--Em cứ đùa, em ngon thế   cần chi đến cái con khô như gốc rạ đó chứ?
--Á á... Anh  chỉ giỏi nịnh thôi...Á… nhẹ thôi , sướng,sướng...sướng c.h.ế.t em mất.
Tiếng giường  vang lên răn rắt , từng cái thúc mạnh   tiếng rên rỉ đầy dục vọng của bọn đực cái đó cứ vang bên tai    khó chịu vô cùng liền lấy 2 tay bịt chặt tai .
Ngày   cũng  suy nghĩ là nếu Tùng và con Tuyết  ngoại tình  mắt  thì  cũng sẽ chẳng bao giờ để tâm đến mà chỉ đơn giản vì họ sống  nên  đáng để  bận tâm
 bây giờ dù  tận mắt chứng kiến chỉ  thể cảm nhận sự phản bội của họ qua 1 bức tường thôi nhưng   thấy  dễ chịu chút nào .
Nếu mà    để tâm đến bọn họ là  dối lòng vì  ai ko ghen tức khi chồng  mang gái về nTùng chơi  mặt  chứ,đau đó,đau lắm   ạ vì dù  phận là phụ nữ  cũng  khao khát   1  đàn ông của riêng , một  yêu thương che chở cho  chớ   là một  suốt ngày  phối giống với  khác, tình yêu mà ai     quyền sở hữu dù cho chúng   yêu nhưng cũng mang tiếng là vợ chồng ,gặp cảnh chồng     con khác ai mà ko xót xa, nhưng để mà Tùngnh động đánh đ.ấ.m cào xé hoặc chửi bới bọn chúng thì ko bao giờ   đ́âu, cái  đang khát khao bây giờ là đang trông chờ cho đến ngày  giải thoát, còn bọn họ đối xử tàn nhẫn với  bao nhiêu  tin ông trời  mắt ắt sẽ  ngày ông trời cho  đổi đời và  về để cho bọn chúng thấy  nhân quả thôi.
.
.
.