Tiếng ổ khoá vặn cạch 1 tiếng Tùng bên ngoài bước . Trông thấy tự dưng im trân trân, ánh mắt đầy dục vòng thèm thuồng, bất ngờ chợt lao ôm lấy ko kịp phản ứng nên tóm gọn. Tay an phận thò xuống bóp đích một phát đau điếng, hung hăng buông lời gạ gẫm
--Nhìn mày lên đồ cũng tệ đấy..Ngực bự mà đích cũng bự , là nhân lúc rời khỏi đây mày chiều tao nốt .
điên tiết đưa tay lên tát cho một phát đó đẩy mạnh , đưa mắt và tiện tay chụp luôn cây kéo đang để ở gần cạnh bàn nắm chặt chỉ về hướng Tùng đang đó lớn tiếng gằn lên uy h.i.ế.p
--Con giun xéo mãi cũng oằn, Nếu mày dám đụng tao nữa, một là mày chết, Hai là tao sẽ c.h.ế.t tại đây cho mày xem, thử coi con mày lấy mấy trăm triệu đó .? Mày ngon thì nTùngo vô tao với mày cùng xuống âm phủ. Giây phút , Tùng uy h.i.ế.p lẽ sợ nên dám năng gì tới nửa chỉ lộ gương mặt hậm hực luôn miệng hối thúc nhanh theo ngoài..
thở pTùngo vì còn ý nghĩ cưỡng h.i.ế.p nữa nên liền buông cây kéo trong tay xuống trong tim rung rẩy cứ đập thình thịch trong lòng n.g.ự.c nhưng tự dưng cũng thấy chút gì đó vui vui vì đây là đầu tiên phản kháng Tùng điều mà giờ từng dám .
--Mày nhanh hả?
Tiếng Tùng nữa hối thúc, thấy gương mặt đang hậm hực mà chẳng dám động tới nửa nên hả vô cùng đấy bước thật nhanh ngoài
Lúc lên tới nTùng liếc bên ngoài sân liền thấy một chiếc xe 4 chỗ màu đen đậu sẵn, bên bắt gặp một đàn bà lạ mặt, hình thì béo núc.
Bà đang đối diện với Tùng, gương mặt bà bây giờ trông niềm nở ,chắc đang chuẩn để đếm tiền
Thấy , Tùng liền lên, bà phía trưng vẻ mặt hớn hở . Bà
--Này đây con, đây là dì Thu,dì sẽ dẫn con tTùngnh phố.
Bà Thu đó Tùng giới thiệu liền sang một lượt từ xuống đó sang Tùng, hai chân bà vắt chéo,tay để lên n.g.ự.c cao giọng
--Con nhỏ bà là đây ? , từ xuống như cái que tăm vầy ăn gì ko đấy?
Mẹ Tùng hề hề cố vuốt theo đàn bà tên Thu
--Được, nốt đấy , coi con bé thôi chớ nó việc lắm, giỏi giang nửa bà ạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-36.html.]
Bà Thu chỉ tay về hướng hỏi tiếp
--Nó là quan hệ với bà đấy?
Tùng hỏi vẽ mặt bà tự dưng thấy khó coi hẳn chắc đang chột , mà thấy thế sợ ko khéo bà Thu nghi ngờ nên liền trả lời ngay
--Dạ con là con nuôi.
Mẹ Tùng thấy chịu phối hợp trả lời mắt bà sáng hẳn vội gần bên ôm lấy xoa xoa đầu theo
--Ờ.ờ con bé là con nuôi đấy ,nó hiền mà giỏi giang thấy thương lắm,nên bà cứ yên tâm.
Thấy bà giả tạo mà rợn cả vì gì đó quen khi bà đụng ,nhưng giờ mà thái độ gì sợ nên cứ im phụ hoạ đôi chút cho bà diển. Còn Bà Thu Tùng thế liền nguýt dài tỏ ý coi thường
--Thương nó mà bán nó , bà thương tiền thì đấy.Mà thôi cũng trễ thời gian để đôi co với bà nữa.
bà Thu đưa tay mở túi xách bà đang mang lấy một ć́ọc tiền đẩy về phiá con Tùng
--Này là 300triệu con bà đếm , xong xuôi đưa nó liền. Nói khi nhỏ bước khỏi nTùng bà thì chúng sẽ ko cho nó về đây nào nữa cả. Bà đồng ý ?
Nảy giờ Tùng cạnh bên nhưng thấy cứ im lặng chỉ để chuyện, nhưng lúc bà Thu đưa cọc tiền thấy đôi mắt sáng rực,nhanh tay kéo cọc tiền về phía 2 con hí hửng đếm sự khinh bỉ của bà Thu. Còn lúc thấy xấp tiền mặt tự dưng thấy lòng chua xót hẳn.
--Xong ,đúng là nTùng quê đếm mỗi tiền thôi cũng lâu lắc. --tiếng bà Thu hối thúc
.--Xong , tầm chắc đủ. Thôi bà đưa nó -- Tùng trả lời
Lần bà Thu lên kéo chiếc váy ngay ngắn sang , bà lạnh lùng
--Này, mày theo tao!