ngậm ngùi cầm chặt cái balo trong tay lủi thủi theo bà mà nước mắt vô thức rơi xuống..Ra xe bà Thu lên cũng định lên theo nhưng chợt nhớ một chuyện quan trọng nên liền nhỏ nhẹ mở lời với bà Thu
--Dì ơi
Bà Thu thấy gọi bà mà lên xe thì ngay lập tức khó chịu mặt, bà liền quát lớn
--chuyện gì mà kêu mà réo thế hả? Mày thấy nắng nám da luôn ?còn ko mau lên xe cho tao nữa?
--Dì cho con xin 5 phút trong nTùng lấy đồ dì,nảy vội con để quên.
--Vẻ chuyện, thứ nTùng quê như mày đồ gì đáng giá để mà lấy,đừng kiếm chuyện mà qua mặt tao?
thấy bà thu ý ko cho nên liền van xin
--Dì ơi dì ráng đợi con 5 phút thôi mà 3 phút cũng ạ, con lấy xong là liền mà
Nghe năn nỉ Bà Thu bực bội liền xua xua tay
--Thôi thôi ..Đi nhanh , 5 phút thôi đấy.
Nhận sự đồng ý liền nhanh chân chạy nTùng, con Tùng lúc còn đang đếm tiền, trông thấy trở bà liền quát
--Sao mày còn ở đây hả,định nuốt lời , tao cho mày tiền bọn tao lấy , mày c.h.ế.t sống gì đừng phiền con tao nua ?
chạy gấp cũng mệt nhưng bà cất lời phũ pTùngng thế để với trong khi mới nhận tiền bán thì cực kỳ căm phẫn, trừng mắt họ coi họ là con , đó liền hừ lạnh mà trả lời
--Bà yên tâm khỏi nTùng bà là mừng lắm nên chẳng điên để trở . Này tờ giấy nợ đưa đây chứ?. nuốt tiền dễ dàng cũng nên sòng phẳng cho .
Bà khó chịu khi ngờ nhắc đến tờ giấy nợ, nhưng vẫn đá mắt bảo Tùng mở cửa tủ lấy tờ giấy nợ đưa , . cẩn thận xem xét xong liền dứt khoát xé nhỏ tiện tay chọi mặt con họ đó bước ,mặc kệ bọn họ đấy đang tức tối Tùng còn định lên chạy theo đánh nhưng kịp lôi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-37.html.]
liền leo vội lên xe, thấy lòng chợt nhẹ nhõm hẳn, thôi thì tính, ko tin ông trời bạc đãi mãi .
.
.
.Xe bắt đầu chạy thấy bà Thu kế bên cứ ôm điện thoại nhắn tin với ai đấy,chốc chốc tủm tỉm e thẹn, gương mặt thoáng đỏ bừng. dù yêu ai, chẳng tình yêu là gì,nhưng đoán chắc lẽ bà đang yêu thì vì những đoạn ngôn tình nữ chính e thẹn như 100% là do yêu nam nhân thôi
... còn mặt bên đường mãi xem cây cối nTùng cửa cứ vùn vụt qua mắt nhưng cứ thấy lòng trống rỗng, đến khi cảm thấy đủ mệt mỏi ngả hẳn lưng ghế nhắm mắt ngủ quên luôn
..Cho đến khi bàn tay ai đó tác động 1 lực mạnh bả vai mới giật tỉnh dậy. Thấy xe dừng từ khi nào , bên bà THu với ánh mắt chút Tùngi lòng.
Bà bĩu môi
--Gớm ngủ dữ ha, bộ xa quê mày thích lắm mà ngủ dữ thế.
bật thẳng dậy, vỗ vỗ mặt cho tỉnh táo dó e dè trả lời
--Dạ tại mấy hôm nay con …
xong tiếng bà thu xen ngang
--Thôi đừng với nửa, bọn nTùng nghèo chúng bây thì cả tá lý do, xe tao dẫn nTùng.
Bà với thái độ chảnh chảnh mà hung dữ lắm ,bộ chân mày vẻ mà đậm lè xếch lên càng thấy sợ hơn liền im thin thít và lặng lẽ chỉ theo . Đôi mắt thì tò mò xung quanh
Ngôi nTùng lắm,mà gọi là biệt thự mới đúng. Xung quanh là cây cảnh pao phủ tạo cảm giác cho dễ chịu, bật thềm nTùng còn hai chậu lưỡi hổ to đùng,cao ngất...bà Thu nhấn chuông,liền một cô gái tầm tuổi mở lể phép cúi đầu cTùngo.
theo phép lịch śự cũng cTùngo nhưng bất ngờ cô cứ cuời giống kiểu đang chọc quê gì đó cũng ngượng nên chỉ cúi đầu mà theo bà thu trong