Mà thôi  chuyện  bỏ qua,   nghĩ nhiều nữa,  lấy đồ   treo tất cả lên tủ áo. Nhìn sơ qua phòng  cũng đầy đủ tiện nghi đấy nhưng  nhỏ thì . Màu phòng cũng sơn đơn điệu một màu trắng,chỉ đặt biệt ở đây  treo một bức tranh lạ, là hình vẽ quệch ngoạc màu đỏ thẫm khiến     thấy   chút xót xa thôi.
Đứng ngắm  bức ảnh một lúc, tự nhiên  thấy  lành lạnh và rùng , vội vàng  ,  lấy một bộ đồ thun lửng   toilet tắm rửa sạch sẽ ,  đồ   bước  ngoài.
*****
Leo lên giường, đêm  về khuya, nhưng vẫn thấy  buồn ngủ  lôi điện thoại  cắm  ổ sạc mở nguồn lên  truy cập  facebook.
messenger thông báo Tùngng loạt tin nhắn,đa  là những  giả hỏi    thấy  truyện tiếp,nhiều ib tương tự nên   kịp rep chỉ đăng bài  thông báo luôn một thể để   đỡ phiền
Kéo xuống   thấy tin nhắn của của Trang.  vội mở , một loạt tin nó gửi   chóng mặt. Hình như là ngày nào nó cũng nhắn cho  thì 
--Mày   Trang,thằng Tùng   hại mày ?
--Tao lo quá thằng súc vật đầu chó mặt heo đó chắc đập mày nhiều lắm   Trang?
--Mày     trả lời tao  mắm thúi. Biết bà mày lo lắm  hả
--Bữa nay tao về hỏi thăm mới   con nó bán mày cho ngta , trời ơi  mày lận đận  Trang?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-48.html.]
-Trang...ơi...Trang...…
Biết bao nhiêu tin nhắn của con Trang gửi đến,  mà   ,nước mắt chảy xuống chả kịp lao. Đời  xem  chỉ   nó là  với  thôi, hít Tùng trong bịn rịn, cánh mũi phút chốc sưng vù vì cảm động  tấm chân tình của Trang,  vội soạn vài tin nhắn  với nó đại loại là  đang sống   cơ hội  sẽ tìm nó .
Rồi  đăng lên tường facebook một bài xin  độc giả vì sự chậm trễ của , với lý do  bận việc gia đình và xin   để đến khi  định  sẽ  truyện tiếp.
Đăng bài xong  thoát facebook. Cơn buồn ngủ chợt kéo tới khiến  ngáp ngắn ngáp dài, hai mắt cứ  sụp mi, chắc do ngày nay  xe lên ,  nghỉ ngơi lúc nào ,cơ thể   thấm mệt,kéo gối ngay ngắn  bấm tắt đèn   xuống nhắm mắt   chìm nhanh  giấc ngủ.
  ngả lưng   chiếc giường ngủ, chợt bên tai    tiếng em bé ,  đó   khằng khặc   lạnh cả , tự nhiên cũng  ngủ  nữa mà cả  cứ  như chong chóng,  mở mắt  nhưng hai mắt  cứ nặng trịch,... Cả  mệt lã ,   bật dậy chẳng  mà ngủ nữa cũng chẳng xong. Trong mơ màng  thấy một đứa bé đang trèo lên  , hai mắt nó đỏ ngầu, cả  dính đầy máu, nhưng khuôn miệng  cứ nhòe  mà  khằng khặc mãi  ngừng...
Vẫn là tiếng  của đứa trẻ,  tiếng  man rợn tiếp tục vang lên khiến sống lưng  liên tục  cảm giác lạnh buốt, mãi một lúc cố gắng hết sức  mới vùng dậy nổi, đôi chân vì  cũng tê cứng .Lần  là rỏ mồn một ,   ngủ nên cũng ko  là mơ .    rõ và chân thật  tiếng trẻ con trong phòng, chân thật đến độ tiếng đồng hồ đang gõ từng nhịp vẫn  thể che  tiếng   tý nào...
  dọa đến độ cơ thể cũng bắt đầu quéo . nhịp tim vì sợ nên cứ đập loạn xạ liên hồi trong lồng ngực. Rồi  hé mắt  quơ nhanh cái chăn quấn  . Quấn chặt tới nỗi mà chỉ mới 3s    rịn đầy mồ hôi.
Căn phòng im lặng một màu đáng sợ,  mặc dù đang run lắm nhưng vẫn cố   xung quanh một  nữa,  khắp phòng 1 lượt chẳng thấy gì, tiếng  cũng  tắt, hình ảnh đứa bé   tan biến  mới thở pTùngo vội bật công tắt đèn lên.
Cả căn phòng bừng sáng tim  cũng đập chậm  một chút.  kéo chăn  đưa tay nhấn nút cho máy quạt khởi động.
Lần đầu tiên trong đời   dọa thế  luôn đó,đó giờ    đời  ma chứ   thấy  nào .