chú sai bảo nên  một mạch  nTùng vệ sinh lấy chậu nước sạch với khăn mặt  ,cẩn thận lau mặt chú thật kỹ,cho tới khi  lau đến miệng chú  chợt khựng tay dừng    chú,  tò mò hỏi
--Chú cho con hỏi, từ  giờ chú đánh răng bằng cách nào  đừng  là con...con.. đánh răng cho chú luôn đó nha.
Chú   khẽ nhếch môi  câu hỏi,  gật gật đầu,bộ mặt gian manh đáp 
--Ừ cô  đúng  đó?
--Thật  luôn đó hả? chân chú  liệt thôi mà chớ tay   liệt .Chú  dậy tự đánh cũng  mà   sai con chứ? Mà chú  miết thế  sợ  liệt xương sống luôn ?
Nghe  trả lời xong tự dưng chú cứ    phía cánh cửa. Rồi đột nhiên  trở chứng. Chú lớn tiếng quát luôn vô mặt 
--  cho cô  chúng  mua cô về đây là để phục vụ cho ,  yêu cầu cô  chuyện gì cô    chuyện đó,nếu    thì  cần quái gì mà bỏ tiền  đem cô về đây. Nếu    cứ ,  bán cô  cho  khác. Với bản tính của cô chắc   gái bao sẽ hợp hơn đấy.
Bị chú xúc phạm đến  mà  cứ đơ  , vì  nghĩ tự nhiên chú  lên cơn như thế,  uất ức nhưng chẳng dám trả lời nửa. Ừ thì cũng đúng, là con ở  họ mua về mà  quyền gì để chống đối  họ chứ. Cứ  nhắc tới việc bán    nửa mà   sợ tới mức đôi chân mềm nhũn  , nên  dám  gì, suy  nghĩ  thì dù  ở đây cũng  hơn  bán . 
Nghỉ thông suốt   còn chạnh lòng nữa nên đành đưa tay lên gạt nước mắt mới  rơi xuống mà cất lời xin , thôi thì phận thấp cổ bé họng như   chiều theo ý   thôi.
--Con xin ,  con  trả treo với chú nữa. Con sẽ   công việc của , xin chú đừng bán con    ?
  dứt lời, ánh mắt chú đột nhiên   sâu như biển, chú im lặng   gì nữa, gương mặt  còn hung dữ mà trở nên ôn nhu,   là đang thương hại   là gì nữa nhưng   xong  lên  thấy chú đưa một tay với tới tủ đầu giường rút tờ khăn giấy  đưa về phía . . Giọng chú lúc  trầm ấm lắm
--Đừng  nữa sắp tTùngnh mặt mèo  kìa, chỉ đang thử cô thôi. Với lúc nãy đang   bên ngoài nên  mới lớn tiếng với cô như ... ngờ cô  mít ướt đến thế?
 đón lấy tờ khăn giấy và bất ngờ với thái độ của chú nên liền  mặt   ngoài    chú hỏi
-- Chú  ?   rình ở ngoài ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-50.html.]
--ừ. Họ  .
--Tại  họ  rình chứ? Mà họ là ai? 
Nghe  ngây thơ hỏi chú chỉ  nhạt  đó trả lời 
--NTùng   đơn giản như cô nghỉ,bà Vân và con Ngọc cũng  hề đơn giản nên cô cần đề phòng bọn họ.  cũng   sợ vì  bọn họ nhắm đến là  chứ   cô.
Lời Chú   sặc mùi nguy hiểm khiến   xong cả  cứ rùng  liên tục. Khẽ nhíu chặt đôi mày,  nghi ngờ hỏi  chú
--Tại  họ  nhắm  chú, .chú  liệt thế      gì .  mà   hiểu nTùng  chỉ   chú và bà chủ thôi ? ba  chú ?
Dũng im lặng, gương mặt khẽ trầm xuống,  cũng sợ  vạ miệng  chú buồn  nên cũng  dám  gì nữa,  gian phút chốc bao trùm một màu u ám, mãi lúc  chú mới ngước    kTùngn giọng 
--Chuyện còn dài từ từ cô sẽ hiểu.
Còn bây giờ điều quan trọng là nếu cô  sống  ở đây thì  thông minh lên một chú,  những chuyện mắt thấy nhưng miệng  tuyệt đối im lặng sẽ  hơn cho cô.
 tỏ  hiểu ý nên liền gật gật đầu
-Con hiểu , nhưng ví dụ như chuyện gì con  im hả chú   là nếu như con  lời chú thì chú sẽ bảo vệ cho con và  bán con   ?
Chú  xong chỉ  Tùngi lòng với độ hiểu chuyện của  nên khuôn mieng bất giác nở một nụ  tỏa nắng , lộ  Tùngm răng trắng đều. Gương mặt lạnh lùng hằng ngày  trở nên dễ gần hết mức.
Chú vui vẻ   
--Chỉ cần cô   lời  hứa sẽ bảo vệ  cho ai  hại tới cô cả.. ví dụ như chuyện cô cần im lặng lúc  là... bây giờ   vệ sinh tí 
Nghe tới chữ  vệ sinh mà   đỏ mặt, trong đầu  nghĩ tới chuyện  cởi quần chú   để chú  vệ sinh nửa . Ôi  hổ c.h.ế.t mất.