Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cánh cửa mở   mặt  là bà Vân. Nhìn bà  chỉ cúi đầu, còn bà    ngang qua  còn hất  một cái rõ mạnh  đó  thẳng  phòng. Nhìn xung quanh quan sát một lúc bà liền kéo ghế   giữa phòng, hai chân bắt chéo  về phía chú  lớn giọng cất tiếng
--Lúc  ông Trọng  đưa  điều kiện bảo tao chăm sóc mày đến khi mày khoẻ hẳn  và  1 đứa con nối dõi thì công ty sẽ thuộc về tao..bây giờ sức khoẻ mày cũng  định , nhưng mày  liệt thế   bao giờ mới  con  nên tao đưa  ý kiến  nhá. Con Trang sẽ trực tiếp mang thai và sinh con cho mày,  khi nó sinh xong tao sẽ giao  nTùng  cho mày, tao chỉ lấy công ty thôi,còn con Trang mày giữ  thì giữ, còn ko  thì trả tự do cho nó.. Ba mày   còn vương vấn tao  nên mày và tao cũng nên rạch ròi một xíu ..công tao chăm sóc mày từng  năm giờ tới lúc mày trả công tao  đấy
Bà Vân Tùng thản  xong  lặng lẽ  sang thử xem thái độ chú như thế nào, đồng thời lồng n.g.ự.c  cũng nhói lên những nhịp đau đớn vì  ngao ngán hơn bao giờ hết đối với  mang danh   lúc ,      giống  và  gương mặt phúc hậu. nhưng   ước gì  đừng  chút gì liên quan tới bà cũng . trong lúc cha con  khó khăn nhất bà  bỏ mặt  theo  đàn ông khác ,trong lúc đứa con gái bà đang chật vật kiếm từng đồng từng cắt bên ngoài ,    nhẫn tâm Tùngnh hạ thì bà  ung dung tận hưởng sự giàu sang phú quý và chấp nhận chăm sóc cho con  khác. Vậy mà bây giờ   mặt  bà còn lên tiếng kể công nuôi chú   thấy chua chát quá, trong khi con gái bà  cần bà ở bên nhưng bà chẳng thèm thừa nhận tới
Chú  đó  bà , chỉ lạnh lẽo khẽ nhếch môi. gương mặt tuấn tú chẳng hề kiên nể bà mà buông lời như cố ý xem thường
--Mấy năm qua thứ bà  chính là lấy  cái công ty của nTùng  thôi ? Vậy xem  bà cũng tốn  ít công sức thì ..    sớm  lẽ   cho bà đạt  mục đích từ lâu  đó
Gương mặt bà Vân thoáng chốc vui mừng. lên tiếng hỏi 
--Mày  thế   là mày đồng ý chịu  con   ??
Chú hờ hững trả lời
--Xong vụ   cũng lãi một đứa con thì tại   từ chối
--Được,  mày và nó tranh thủ sớm , mày  đều như   tao cũng  bạc đãi mày 
Nói đoạn bà Vân  sang   tiếp
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-58.html.]
--Mày  hết  đó .Từ giờ mày cố gắng  Tùngi lòng  hai , xong việc tao sẽ trả tự do cho mày
Nói xong bà Vân cũng  , còn chú củng liền đưa tay xuống cầm lấy chiếc điện thoại bấm bấm gì đấy, chỉ còn    đây như cơn gió vô hình,  thì  lý do     sinh con cho chú để giành lấy công ty .. nhưng còn chú tại    mà vẫn    con với chú thì  chịu, con  chú lúc  lúc khác, lúc dễ gần lúc lạnh lùng khiến  vô phương mà suy đoán
Chắc thấy  cứ  đực  đấy nên chú liền mở lời
--Đóng phòng     ngủ. khuya 
 vì câu  của chú mà giật  nên liền   chốt cửa phòng   đó  xung quanh phòng 1 lượt  lên tiếng hỏi
--Tối nay  .. ngủ ở đây luôn hả?
Chú buông điện thoại  trong tay    bật dậy kéo chăn  khỏi  xong  lên,  tới đối diện với  chú khẽ đưa cánh tay của chú lên áp  mặt , ánh mắt   đầy khó hiểu, nở một nụ  nhạt chú trầm giọng 
--Cô khoá cửa phòng  mà còn hỏi câu dư thừa đó ? Ngủ ở đây và bên .
 tròn mắt  chú ngượng ngùng  câu trả lời đó
--Chẳng  là chú kêu  khoá cửa ? mà ở đây chỉ  một cái giường chú    còn ?
--Ngủ chung với  luôn chứ , lúc nảy   và  cô  chuyện cô cũng nên hiểu ý chúng   gì mà thực hiện  chứ? Ở cạnh  là ngủ cùng  đấy.