Chú  xong trong mắt  thoáng hiện lên ý . mà  lúc  hiểu rõ , cũng thấy  hổ nên im bặt. Ý chú  thế chẳng  bảo  và chú  thêm  nữa  . Ôi  ơi ông chú   biến thái ? 
 là gừng càng già càng cay mà, tuy là lúc nào chú cũng thốt  lời  cũng nhẹ nTùngng, nhưng nghĩ xâu xa  cực kỳ nguy hiểm, nên dù thật sự  khó chịu  vẫn  cãi  nữa mà đành    xuống giường cố nhắm mắt ru  chìm  giấc ngủ.
Cứ tưởng là sẽ ngủ   nhưng vô tình  cuộc ân ái   ngủ ngon  tưởng nên khi cảm nhận  bàn tay ai đó chạm nhẹ  bên má , mới cựa  thức dậy. Hai tay  đưa lên dụi mắt mấy   mở .
Phát hiện   thức bàn tay chú lập tức thu về, nhưng mà  phát hiện  ,nhưng  chỉ khẽ mỉm  thôi chứ  phản ứng gì cả vì  thấy chú  , đôi môi mấp máy định mở lời
--Sáng  đấy,cô dậy ...?
--Giờ  dậy đây!
--Ừ.
  sang chú thấy chú  mặc quần áo chỉnh tề hẳn từ lúc nào , còn   kéo nhẹ chiếc chăn lên   , cứ tưởng  vẫn còn đang trần truồng nhưng bất ngờ cơ thể     bộ đồ khác..
 ngạc nhiên lưỡng lự định  sang hỏi chú nhưng  kịp hỏi thì chú  mở lời 
--Là   cho cô đấy, mau xuống nhà đem thức ăn sáng lên .
Nghe đến câu chú  đồ cho   liền  bật dậy và trố to mắt hết cỡ, đưa tay ôm lấy   như kiểu phòng vệ .   lớn
--Vậy ?  là chú...chú thấy hết của   ?
Chú  nhạt, cũng  bật dậy tựa lưng  thành giường, vẻ thích thú 
--Cô  mất trí nhớ  , những gì của cô   thấy hết từ đêm hôm qua  , nên cô  cần  căng thẳng  ?
À chú nhắc   mới nhớ nên  tỏ  dè chừng nữa mà liền lật đật trèo xuống giường   toilet rửa mặt và phóng nhanh  ngoài. Chẳng    nào nửa,  bước   nghỉ tới chuyện xảy  đêm qua mà gương mặt   nóng bừng lên còn  phần mang thêm chút  hổ.
Lững thững  xuống nTùng  thấy  bàn ăn bà Vân với con Ngọc đang  dùng bữa sáng. Hai  đó   cũng  lên thấy . Hai biểu cảm  gương mặt mỗi  khác   .
 cũng  tới, chẳng    nữa, nhưng thấy ánh mắt con Ngọc bây giờ   như  g.i.ế.c , còn bà Vân  vô cùng đon 
Bà hướng mắt về phía   đó vẩy vẩy tay 
-Trang xuống ăn sáng cùng m.... tao nè!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-dia-nguc/chuong-65.html.]
Thấy bà   đổi thái độ nên khiến   chột , bước chân cũng vì  mà run hơn
  tới bàn đang  lựng khựng  dám  thì   bà  lên tiếng tiếp
--Mày  ăn với con Ngọc luôn ,  cần  sợ tao?
--Vâng ạ.
 kéo ghế  mới  xuống,con Ngọc  đẩy bát cơm về phía ,thái độ  lộ  điều gì cả chắc sợ bà Vân một phần
--Chị ăn tự nhiên .
 cầm bát cơm  tay  nó  lịch sự gật đầu
--Cảm ơn Ngọc
 bưng bát cơm lên lua  miệng một đũa ,đang nhai thì bất ngờ bà Vân gấp một miếng thịt để  bát cho ,trong phút chốc  vì hành động đó mà giật  ngạc nhiên, nhưng cảm động lắm, cổ họng đang nuốt miếng cơm bỗng dưng nghẹn . Rồi   ba, đôi mắt  mộng nước.
Thấy   kích động chắc bà  sợ  lộ nên liền buông đũa và bát cơm xuống, giọng  chanh chua  cất lên
--Này lúc tối đến giờ mày và thằng Dũng  tiến triển gì  đó?
 buông bát cơm  tay xuống  ngước lên  bà với ánh mắt như đang mong đợi câu trả lời từ  mà   thấy thất vọng quá. 
Vậy mà chỉ mới đây thôi chỉ vì một chút quan tâm của bà mà    xúc động 
bà là   đó ,?   , vì chẳng  bà  nào mà vì lợi ích của riêng   cố tình đẩy con gái   vòng tay của  khác cả..bà  là ác quỷ   tình  nữa ..  bà đôi mắt đang rưng rưng giờ đây chỉ còn phẫn nộ 
  kịp trả lời chỉ cụp mắt xuống  nuốt khan một tiếng. Bên đối diện bà thấy   trả lời bèn khó chịu lớn giọng
--Tao hỏi mày    hả, mày đang  chống  tao?
 Tùng tĩnh đáp trả,trong lời  mang thêm phần bi thương
-- với chú Dũng   theo ý bà ,    dám cãi lời bà chứ,  tin bà cứ kiểm tra
Bà   lớn
--Không cần, tao tin mày  dám lừa gạt tao , mà để cho chắc ăn trong tháng  mày và nó cứ quan hệ đều đều cho tao...thôi ăn .