"Tốt nhất là nên xuống sớm , ở lâu quá nhà sẽ nghi ngờ mất, Tô Chính Đông hoặc Trác Địch lên sẽ phiền phức." Trâu Niệm với .
Nguyễn Duật Nghiêu hít mùi hương cơ thể cô, ngón tay nắm cằm cô, bốn mắt , cúi dịu dàng hôn lên môi cô, nụ hôn mềm mại càng lúc càng sâu, Trâu Niệm nhắm hai mắt , đón nhận nụ hôn của , mùi hương nam tính của một nữa xâm nhập lý trí và thần kinh cô.
"Nếu thoải mái, cần để ý đến cái của khác, cứ trở về nghỉ ngơi." Sau nụ hôn dài, với cô.
Trâu Niệm gật đầu, vẻ thoải mái với : "Anh yên tâm, để ý đến khác , dù là thị trưởng là ai, cũng cần một xu tiền nào của bọn họ, cũng cảm thấy thua kém khác, phạm pháp cũng thương nhân, sợ chính phủ nên cũng để ý lắm, chỉ quan tâm , cần lo lắng cho , nếu thật sự chịu sẽ rời khỏi đây."
Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, khóe môi cong, thích tính cách theo ý của cô, mặc dù thỉnh thoảng tính cách sẽ khiến khó kiểm soát. . . . . .
Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má cô.
Không thời gian chuyện khác, chỉ thể nhẹ nhàng hôn đó vội vã tạm biệt.
Nguyễn Duật Nghiêu xuống , họ thể cùng xuống, qua vài phút, Trâu Niệm mới về, cô mới xuống tầng, ngay ở cầu thang gặp Tô Chính Đông, dường như chờ sốt ruột.
Mê Truyện Dịch
"Vừa ?" Tô Chính Đông khẩn trương hỏi cô.
"Không cả, hôm qua đau dày, đến bây giờ vẫn khỏi." Trâu Niệm .
Nhìn dáng vẻ cô yếu ớt, sắc mặt trắng bệch, đúng là biểu hiện của bệnh nhân đau dày, Tô Chính Đông hiển nhiên tin, Trâu Niệm cũng khâm phục chính , càng ngày càng dối . . . . . .
Cũng càng ngày càng khinh thường bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1081.html.]
Tô Chính Đông thoáng qua đồng hồ: "Sắp xong , lái xe đưa em đến bệnh viện.”
"Không cần , buổi chiều uống thuốc , chỉ cần thấy thịt mỡ là sẽ ." Trâu Niệm từ chối, giải thích một chút.
Tô Chính Đông Trâu Niệm, nên gì, cứ cố chấp cũng , Trâu Niệm bướng bỉnh, Tô Chính Đông từng cãi với cô, lúc mới quen, hai luôn khắc khẩu, nhưng Trâu Niệm cực kỳ cố chấp, cãi xong sẽ phớt lờ , cùng đều là xin cô.
Trâu Niệm từng với nhiều , tại cãi xong cô sẽ xin hoặc là để ý đến ?
Bởi vì cô thật sự yêu , yêu một chút nào nên mới cần tức giận .
Mỗi xong, Tô Chính Đông đều cực kỳ tức giận, nhưng đây?
Anh kiềm chế , cũng thể dứt bỏ mối quan hệ đơn phương nên luôn chủ động xin cô.
Tô Chính Đông cũng lên án cô nhẫn tâm, vì cô thể dối dù chỉ một chút?
Cứ coi như đang an ủi cũng mà?
Trâu Niệm lắc đầu , cô thể mờ ám với , cô cho bất kỳ hy vọng gì, loại hy vọng ảo tưởng sẽ ảnh hưởng khác, cô cũng từng nghĩ đeo bám một đàn ông nào để sống!
Lúc , Tô Chính Đông lo lắng bệnh dày của Trâu Niệm nghiêm trọng ?
Cũng dám cứng rắn đưa cô bệnh viện, sợ, sợ sẽ khiến cô tức giận mà bỏ chạy. . . . . .
Tô Chính Đông quan tâm đến Trâu Niệm. . . . . .