Bây giờ, chúng sống chung với , bận việc của , em bận việc của em, chúng ai quấy rầy ai, cảm thấy như thế thực ?"
"Em lúc nào cũng khiến còn lời nào để ." Vẻ mặt Nguyễn Duật Nghiêu khó coi.
Sống chung với , quản cô, cho rằng đây chuyện nhất định , nhất là sẽ để cô gặp Tô Chính Đông, thấy cô và Tô Chính Đông tay nắm tay ở Hồng Viễn, thì vô cùng tức giận, như thể đồ của khác ham , ý đồ lấy trả!
Dĩ nhiên, cô quản , cũng sẽ cam tâm tình nguyện.
Không sợ cô quản, về cuộc sống riêng tư, Nguyễn Duật Nghiêu cho rằng sạch.
Nếu như cô đồng ý sống cùng , sẽ chỉ một tuyến đường hai điểm đến là công ty và căn hộ chung cư.
Đó là tuyến đường chính, thỉnh thoảng, sẽ tới chỗ cha hỏi thăm họ, nhất định sẽ ngoài chơi bời lêu lổng với phụ nữ khác, những trò vui chơi giải trí đó cũng hợp với .
Trâu Niệm đưa tay lên, ngón tay chạm yết hầu : "Cười một cái , nếu để còn , thì em một đống lời như thế gì...."
Trâu Niệm giữ nhiều lời , thực cô là sợ chia tay, bất cứ lúc nào cũng chuẩn sẵn, lẽ như thế sẽ khiến tâm trạng của cô thường sẽ trở nên tệ, nhưng điều cũng lợi hại, tâm trạng tệ sẽ quá nhiều, cô sẽ tự điều chỉnh trong lòng, bề ngoài, miễn cưỡng nở nụ càng cực kỳ thành thạo.
Đã chuẩn tâm lý thì khi chuyện thật sự tới, sẽ đau đớn như thế, sẽ giảm bớt sự đau đớn trong lòng, tới mức lóc thảm thiết.
Sống chung với , nếu như chia tay, nhất định sẽ trải qua bước dọn , dọn khỏi nơi của , đây là một chuyện vô cùng giày vò , nghĩ thôi cũng sợ, cho nên, cô từ chối sống chung.
Vào khoảnh khắc quyết định bắt đầu con đường tình cảm với , thì Trâu Niệm nghĩ, thể gì cho ?
Không thể gì cả, chỉ thể kiểm soát trái thật , mấy mất khống chế vì như thế là quá đủ , thể đặt đó, thì thật sự quá mạo hiểm.
Nguyễn Duật Nghiêu hỏi cô: "Đã xem ảnh, tại em tỏ tin tưởng ."
"Thay vì em tin tưởng , thì thể thành.....là em tin tưởng mắt chọn đàn ông của bản em, như thế thì vẻ như là đang khen em thông minh." Trâu Niệm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1152.html.]
“Phải, em mắt .” Nguyễn Duật Nghiêu đồng ý, hỏi cô: “Sao gọi tới hỏi?”
Trâu Niệm trầm giọng , “Em sợ cô Trác sẽ luôn tìm phiền phức cho em, cho nên trải qua một như thế, cô chắc sẽ loại chuyện nhàm chán như gửi ảnh nữa.”
Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, vân vê ngón tay cô, thích vân vê ngón tay và da thịt cô, mỗi một nơi cô, đều thích.
Cô cầm lấy điện thoại sofa.
“Ở ?
Hai .....” Trâu Niệm liền chút lo lắng, Hướng Dương , bạn trai đó hình như để ý chuyện trinh tiết , thì tối nay hai .....
Hướng Dương , thăm dò một chút, nếu như , thì sáng mai lập tức chia tay!
Trâu Niệm bảo cô chú ý một chút, giờ phút cũng khó mà nhiều lời khuyên nhủ.....
Hướng Dương , yên tâm, bản một ngủ ở nhà đừng sợ, chuyện thì gọi cho cô .
“Ừm, em , chị chuyện cũng gọi cho em, ngàn vạn đừng tắt điện thoại đấy.” Trâu Niệm dặn dò một phen, đó mới nhấn nút tắt.
Nguyễn Duật Nghiêu thấy Trâu Niệm thở dài, cảm thấy, tình cảm của hai chị em cùng huyết thống thật sự .
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu khi cuộc chuyện của họ, liền ôm cô lòng, hôn lên tóc cô: “Anh ở , cùng em.”
Trâu Niệm : “Anh sợ khó chịu?”
“Không sợ.....” Nguyễn Duật Nghiêu , đó bế cô lên, là tới phòng ngủ ý định rời .
Trên giường, đèn tắt.
Nguyễn Duật Nghiêu tiến gần cơ thể cô, càng nhẫn nhịn, phản ứng càng mạnh, nhắm mắt hít thở mùi thơm cô, hôn lên da thịt tấm lưng trần của cô, với giọng gợi cảm: “Không chỉ là chung thủy với đoạn hôn nhân , mỗi một nhà , cũng đều như thế, gai mắt với phụ nữ cưới về, Trâu Niệm.....Tại gặp em sớm hơn vài năm.....”