Vẻ mặt của Tiêu Ngọc Hoa hết sức kinh ngạc.
Lời nói này của con trai là có ý gì, nói rõ cho ai ?
Có phải là nên nói cho người phụ nữ , lại nói nghiêm túc như vậy với người mẹ như bà , sợ rằng bà ưng thuận nên mới nóng lòng ́n dương điểm tốt của người phụ nữ ?
Tiêu Ngọc Hoa gật đầu rồi nở nụ cười: "Xem , sức hấp dẫn của người phụ nữ này quả thật nhỏ, mẹ hiểu rõ phong tình của con trai, mê đắm đến mức thần hồn điên đảo rồi."
Nguyễn Duật Nghiêu nhếch đôi môi đỏ lên, ánh mắt say đắm nhìn về phía Trâu Niệm, mỉm cười nói: "Đúng vậy, con bị cô ấy mê hoặc rồi . . ."
Tiêu Ngọc Hoa nhìn sang bên, rốt cuộc là người nào ?
Bà thấy có hai người nhìn cũng tệ, nhưng một người thì đôi môi đỏ chót, quần áo mặc người cũng quá hở hang, rất gợi cảm, nhưng cảm giác của người mẹ nhận thấy đây phải hình mẫu lý tưởng của con trai mình.
Mà một người khác, ngẩng đầu lên mà chỉ chăm chú làm việc, mái tóc đen dài che lấy nửa bên gò má, dung mạo cũng nhìn rõ lắm.
Có điều da mặt trắng sáng, ăn mặc đúng quy đúng củ, nghề nghiệp giỏi giang, dáng vẻ lại cũng mất vẻ mềm mại ấm áp của một người phụ nữ, nhìn qua thì thấy . . . dáng người cũng tệ.
Trâu Niệm bên đang hăng say trong công việc, hoàn toàn biết bản mình bị bốn con mắt nhìn lấy.
Một đôi mắt từ người đàn ông , Nguyễn Duật Nghiêu . . .
Đôi mắt khác đến từ mẹ của Nguyễn Duật Nghiêu, Tiêu Ngọc Hoa.
"Thật sự làm phiền cô Trâu quá, để cô sửa lại nhiều chỗ như vậy." Lục ngẩng đầu nói với Trâu Niệm.
Trâu Niệm cũng ngẩng đầu, đem bút cất vào rồi nói: "Không , chút nữa sửa xong sẽ đưa Lục xem, có chỗ nào vẫn hài lòng nhất ̣nh phải chỉ ."
Trâu Niệm vừa nói vừa đem bút và laptop cất vào rồi đặt ở bên khác.
Sau đó đứng lên dời khỏi ghế rồi ngồi lại vị trí ban đầu của mình.
Trâu Niệm ngẩng đầu, khẽ hất mái tóc dài đang quá vướng víu che mất tầm nhìn, rồi đưa tay vén lên mái tóc qua tai, lộ cả một gương mặt trắng trẻo.
Trâu Niệm sắp xếp đồ đạc của mình rồi nhỏ giọng nói với Hướng Dương đứng bên cạnh: "Chị và Lục ký trước , em vào nhà vệ sinh một chút."
"Đi ." Hướng Dương gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1261.html.]
Hợp đồng mất một hồi lâu để ký, có rất nhiều chỗ phải xem xét.
Trâu Niệm về phía nhà vệ sinh, có chút khó chịu, nói quá nhiều khiến cảm giác nôn ́n có mãnh liệt, cô vừa vào nhà vệ sinh vừa lấy tay che miệng, loại cảm giác này thật quá khó chịu.
"Con xem một chút." Nguyễn Duật Nghiêu lập tức đứng dậy, bước nhanh đôi chân dài.
Nhà vệ sinh bên , ánh đèn hành lang rất u ám, Nguyễn Duật Nghiêu gọi Trâu Niệm lại, Trâu Niệm người, thấy được mặc một bộ âu phục đang tới.
Nguyễn Duật Nghiêu lên, hai tay nhẹ nhàng đỡ lấy vai Trâu Niệm, cúi người xuống hôn lên trán và gò má cô một cái: "Sao vậy, thoải mái à ?"
Nguyễn Duật Nghiêu ôm lấy Trâu Niệm, ngón tay người đàn ông nhẹ nhàng xoa xoa lưng cô, miệng để ở trán cô: "Con của , khiến em vất vả rồi."
"Vẫn ổn . . ." Trâu Niệm trấn an tinh thần .
Ngẩng đầu nhìn rồi nhàn nhạt mỉm cười.
Trâu Niệm trước khi quen biết Nguyễn Duật Nghiêu cũng biết, này, một người phụ nữ muốn làm mẹ của một đứa trẻ, trong quá trình này chắc chắn sẽ có một vài vất vả.
nếu đứa trẻ này là kết tinh tình yêu của mình với người đàn ông mình yêu, vậy dù vất vả đến mấy cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Chỉ có điều, cái cảm giác hạnh phúc hiện có bây giờ có chút khác biệt trong tưởng tượng của Trâu Niệm, bởi vì từ trước đến nay Trâu Niệm cảm thấy, chuyện này cũng xứng được gọi là kết tinh tình yêu, yêu đương vụng trộm còn có cả con, thể để lộ ngoài ánh sáng.
Thế nhưng đứa trẻ thật sự hết sức vô tội, có trách cũng chỉ trách người lớn quá ngu dốt, kiềm chế được ham muốn của bản , làm trái với đạo đức.
Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, biết cô rất vất vả nhưng vẫn cố gắng chống đỡ, một lời oán hận .
cô muốn thể hiện sự vất vả của mình cho nhìn, cách làm này của cô, cũng ́n đồng, nhưng mà thể thừa nhận, trong lòng giờ phút này đang rất cảm động.
Mê Truyện Dịch
Trong lòng hai người, cô có vì mà lo lắng.
Mà điều duy nhất có thể làm để báo đáp cô chính là đối tốt với cô nhiều hơn, vì cô mà lo lắng nhiều hơn, vì cô mà làm càng nhiều chuyện hơn.
Trâu Niệm đứng trong nhà vệ sinh có chút sợ hãi.
Trâu Niệm soi mình trong gương, cô nhìn lấy bộ dạng của mình, lúc trước cô rất thích soi gương, bởi vì dáng vẻ của mình cho dù có quá nhiều tiêu chí hoàn hảo, nhưng cũng quả thực xấu, Trâu Niệm xưa nay đều từng cảm thấy mình xấu.
Mỗi người cần phải yêu thích dáng vẻ của chính mình mới đúng, chính mình còn thưởng thức mình, vậy còn ai sẽ thưởng thức chứ ?
mà bây giờ Trâu Niệm lại tự tin nữa, sợ ngoài nhà vệ sinh, sợ sẽ gặp người khác.