Càng sợ cảm xúc của Tô Tư sẽ bị kích động rồi làm hại đến . . . Trâu Niệm vuốt ve bụng của mình.
Thời gian hẹn với Nguyễn Duật Nghiêu là mười một giờ trưa ở tầng hai của nhà ăn ngày hôm qua ăn.
Hôm qua Trâu Niệm và Nguyễn Duật Nghiêu có ngồi ăn cơm cùng , cho nên ngồi ở tầng một cũng .
hôm nay sẽ ngồi cùng một chỗ, trong lúc nói chuyện có lẽ sẽ có những cử chỉ mật, sợ rằng người khác có thể sẽ nhìn thấy.
Cố gắng hết sức cách xa nhưng cũng sẽ lo lắng quan sát những điều nhỏ nhặt nhất của .
Trâu Niệm và Hướng Dương đến sớm hơn thời điểm đã hẹn, hơn mười giờ bốn mươi hai người đã đến nơi rồi, Nguyễn Duật Nghiêu hiểu rất rõ khẩu vị của Trâu Niệm, đầu bếp của nhà hàng này cũng biết rất rõ.
nhân viên phục vụ lại biết rõ lắm.
Bởi vì đầu bếp quen biết Nguyễn Duật Nghiêu một cách thầm kín.
Nguyễn Duật Nghiêu bao giờ tiếp xúc với nhân viên phục vụ ở nơi này, chính vì Nguyễn Duật Nghiêu làm việc vô cùng cẩn trọng, cho nên luôn có tâm lý tín nhiệm người lạ.
Hơn mười một giờ một chút Nguyễn Duật Nghiêu mới đến, nhân viên phục vụ tới lưng hỏi có cần gì thì bị Nguyễn Duật Nghiêu xua tay hiệu để phục vụ cần theo.
Nhân viên phục vụ liền rời , Nguyễn Duật Nghiêu nói với Hướng Dương và Trâu Niệm: "Thật sự xin lỗi, đường bị kẹt xe quá."
"Chúng cũng ngồi xuống ." Trâu Niệm nói với Hướng Dương.
Hướng Dương lúng túng ngồi xuống, có chút ngượng ngùng thể nói chuyện thoải mái như trước, có điều cô ấy cũng rất nhanh làm hòa hoãn bầu khí, Hướng Dương cười với Trâu Niệm đó nói: "Trước rất có năng khiếu nói chuyện, đó là bởi vì đối phương đều là những người quen biết, nghĩ là sức nịnh nọt là được rồi, bình thường mấy ông chủ lớn cũng đều rất thích những lời này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1291.html.]
Hướng Dương nâng chén lên rồi nói tiếp: "Hôm nay gặp ông chủ Nguyễn, là xem như gặp bạn của Niệm Niệm nên mới có thể khách khí như vậy, cho nên có chỗ nào chào hỏi chu toàn mong rằng ông chủ Nguyễn bỏ qua cho."
Trâu Niệm cũng cùng nâng chén lên, nhưng Trâu Niệm cũng nghĩ sẽ uống, chỉ là cầm lên nhìn cho đẹp mắt một chút.
Nguyễn Duật Nghiêu thấy vậy liền đưa tay cầm lấy rượu trong tay Trâu Niệm đổ vào chén của mình rồi đặt chén sang bên cạnh, ngửa đầu cô uống.
Rượu qua môi khiến cho đôi môi mỏng của người đàn ông biến thành màu đỏ nhạt đẹp mắt . . .
Thái độ của Nguyễn Duật Nghiêu rất rõ ̀ng, cho Trâu Niệm uống rượu, lúc này Hướng Dương dĩ nhiên cũng tiện rót thêm rượu cho Trâu Niệm, Trâu Niệm có lý do nên được uống rượu mà chỉ nên ăn đồ ăn thôi.
Hướng Dương cũng nói Nguyễn Duật Nghiêu là bạn trai của Trâu Niệm để tránh mọi người khó xử, trong trường hợp này nói là bạn bè là thích hợp nhất.
Vừa ăn vừa trò chuyện.
Mọi người đang nói chuyện, bỗng dưng điện thoại di dộng của Nguyễn Duật Nghiêu vang lên, là một người bạn gọi cho .
Anh đứng lên và đến chỗ khác như một phép lịch sự để điện thoại, thế nhưng Trâu Niệm và Hướng Dương vẫn có thể thấy nội dung của cuộc trò chuyện.
"Cùng ăn cơm ?
Không được, đang có hẹn, ̣m thời thể rời được" Anh nói.
Nguyễn Duật Nghiêu cảm thấy khó xử.
Mê Truyện Dịch
"Cậu tới đây , đang ở nhà hàng của Tiểu Thương ----"