Mở rộng cuộc chuyện, Hướng Dương liền thuận theo tự nhiên : “Cứ từ từ ly hôn, gần đây cháu cũng đang xem bên cạnh bạn nào thích hợp , giới thiệu cho Niệm Niệm , hừ, để tên cặn bã Tô Chính Đông đó , Niệm Niệm của chúng dễ bắt nạt, cũng cần, xuất sắc hơn nhiều.”
“Dì , cháu giỡn....” Hướng Dương nghiêm túc .
Mẹ Trâu liếc Hướng Dương, ý thật sự giỡn?
Mẹ Trâu với Hướng Dương: “Niệm Niệm bây giờ đang ly hôn, đàn ông mắt mù nào chịu yêu đương với nó?”
“Dì , bây giờ thoáng, trúng thì nào sẽ nghĩ nhiều như .” Hướng Dương sofa, cắn miếng dưa, thở dài trịnh trọng : “Cháu tranh thủ tìm cho Niệm Niệm một .”
Hướng Dương khi xong những chuyện với Trâu ở phòng khách, thì giả bộ tới phòng bếp phụ, thì thầm với Trâu Niệm.
Trâu Niệm xong cô , liền thể tưởng tượng nổi : “Chị đừng với em là, đàn ông chị giới thiệu cho em chính là Nguyễn Duật Nghiêu, chị đang rào ?”
“ !” Hướng Dương giúp cô xem món canh, ngước mắt, ánh mắt hiện lên vẻ em là hiểu chị nhất.
Trâu Niệm lắc đầu: “Đừng quên Nguyễn Duật Nghiêu độc , nếu em chị giới thiệu cho em đàn ông gia đình, thì thế nào cũng thịt em và chị mất.”
“Haiz, hai đều trói buộc trong hôn nhân, đoạn duyên phận của hai thật sự là khổ mà, chậc chậc quả là nghiệt duyên, chị hy vọng hai thể một kết quả .” Hướng Dương .
Hướng Dương mở nắp nồi , nóng phả , bên trong đang hầm một con gà, món canh gà bổ.
Mê Truyện Dịch
Ngửi thấy mùi tanh, Trâu Niệm liền nôn khan lập tức bịt mũi chạy tới toilet, mỗi như thế đều gấp.
Mẹ Trâu thấy, quan tâm hỏi con gái: “Sao thế, đây là dày khỏe , đợi lát nữa tìm thuốc cho con uống.”
Sắc mặt chút tái nhợt, cô vén tóc tai, lắc đầu: “Không cần , trong túi xách lầu của con thuốc, cảm giác như là say nắng , đoán chừng là cúm dày đấy.”
Trở phòng bếp, Trâu Niệm ăn một miếng trái cây sấy khô nhỏ vị chua, mua ở siêu thị, loại vô cùng vô cùng chua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1742.html.]
Hướng Dương cô ăn, bộ dây thần kinh đều co rút , bộ dạng chua.....
“Em mang thai vất vả như ?”
Trâu Niệm mặc dù khổ nhưng vui: “Muốn thì khó tránh khỏi thế , nôn nghén nghiêm trọng một chút, điều em chịu , qua vài tháng nữa thì sẽ thôi.”
“Nguyễn Duật Nghiêu thật phúc!” Hướng Dương cúi đầu nồi lẩm bẩm : “Chỉ là liệu cánh đàn ông cũng hiểu việc phụ nữ mang thai sinh con là sẽ vất vả .”
Nôn nghén nghiêm trọng như , mà hề oán hận dù chỉ là nửa câu đó còn lập tức vui vẻ lên, ăn trái cây khô chua để kìm nén cảm giác nôn khan, chịu đựng sự khó chịu như biển gầm sóng trào trong dày, tất cả nguyên nhân, đều là vì yêu đàn ông đó.
Chín giờ tối, Nguyễn Duật Nghiêu gọi tới.
Trâu Niệm trốn lầu điện thoại, khi nhận điện thoại của cô lên lầu, vì lầu lúc nghỉ ngơi ?
Có lẽ vẫn ngủ, chỉ đó, cơ thể dù cũng vẫn linh hoạt lắm.
“Em .” Cô .
Trong màn đêm bên ngoài, quả thực ánh đèn xe đang chiếu sáng, tới, Trâu Niệm lầu, tim liền đập nhanh lắc đầu: “Không , quá mạo hiểm, tim em mấy ngày nay doạ nên lắm, vẫn là về nghỉ ngơi sớm một chút , sáng ngày mai chúng gặp .”
“Được, em tán gẫu với .”
Anh ở đầu dây bên , Trâu Niệm ở dây bên trả lời: “Không , hôm nay nôn nghén.”
“Không dối, thật, em cũng tại chỉ cần gặp hoặc là chuyện với là sẽ nôn nghén, bình thường liên lạc với thì sẽ nôn nghén.”
Trâu Niệm sợ áp lực, cho nên báo tin báo tin , cũng từng nghĩ nũng với rằng nôn nghén bao nhiêu vất vả, hy vọng quan tâm nhiều hơn, nhưng cô phát hiện càng ngày càng đau lòng cho .
Nghe , Trâu Niệm vui vẻ bật : “Phải, đều đúng, con và cha tâm linh tương thông, đàn ông xuất sắc mặt nó là , cho nên nó vô cùng hưng phấn, đứa trẻ khi cảm nhận , thì liền hưng phấn, thế là bắt đầu giày vò nó là em đây.”