Nguyễn Duật Nghiêu tiễn Trâu Niệm về nhà.
Trên đường , Trâu Niệm ngoài cửa sổ xe, thở dài trách móc : "Đáng lẽ nên bàn bạc với em, em hôm nay ăn bữa cơm lúng túng..."
"Nếu bàn bạc chắc gì em đồng ý." Anh .
" là ..." Trâu Niệm nhướng mày , cô thể cưỡng đàn ông dáng vẻ đẽ , nhất là trong màn đêm tối tăm, giống như một viên đá quý sáng ngời, tỏa ánh sáng lấp lánh.
Lúc mới đến nhà , Trâu Niệm nhiều lời lên án , vài giờ lắng , bây giờ cô gì nữa, cũng lười .
Chuyện xảy , trách móc ích gì, hơn nữa trong một việc Trâu Niệm cũng hy vọng sẽ quyết định, cách suy nghĩ của đàn ông chắc chắn giống cách suy nghĩ của phụ nữ.
Anh việc vững chãi, quyết đoán và đáng tin cậy, cha của đứa bé sắp xếp hợp lý cho đứa bé và của đứa bé là điều bình thường.
Chiếc xe chầm chậm chạy về phía biệt thự nơi hai con Trâu Niệm ở tạm, xung quanh tối om.
Nguyễn Duật Nghiêu dừng xe, Trâu Niệm xuống xe, cũng xuống xe.
Chiếc xe tắt máy, màn đêm đen kịt hiện , hai tay Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ nhàng ôm lấy eo cô, ép cô xe, hôn cô, hai chiếc lưỡi quấn lấy , cắn môi , nuốt chửng chất lỏng ngọt ngào trong miệng của . Anh dùng cơ quan cương cứng trong chiếc quần ấn phần của cô, giọng khàn khàn: "Cảm giác như thế nào mới là yêu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1782.html.]
Cô lắc đầu, thưởng thức hương vị của : "Em thực sự ."
"Anh , cách giữa thích và yêu..." Anh xong nhẹ nhàng hôn cô, l.i.ế.m môi cô, bàn tay to lớn của nhào nặn m.ô.n.g cô qua lớp quần áo.
Cô , sớm muộn gì... cũng sẽ .
...
Khoảng 9 giờ 30 tối, Trâu Niệm và Hướng Dương vẫn còn thức.
Mê Truyện Dịch
Ở một căn phòng khác, Trâu ngủ say, Trâu Niệm và Hướng Dương ở một căn phòng khác, khi tắm xong cùng giường trò chuyện.
Hướng Dương hỏi cô: "Em từng nghĩ đến việc kết hôn với chứ?"
"Vâng, nếu nghĩ đến là dối, nhưng đó chỉ là tưởng tượng thôi, cứ như một giấc mơ thể xem nó là thật, em tâm trạng khao khát mong chờ." Cô cuộn trong chăn, ngón tay vuốt ve bụng của , con của , con của Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm cứ như ma ám luôn nhớ đến .
"Tại mong chờ?" Hướng Dương hỏi.
Trâu Niệm cử động, khẽ thở dài : "Em học cách kiểm soát tâm trạng của , tạm thời dám nghĩ tới những chuyện thực tế, nghĩ đến cũng nhưng xem suy nghĩ thế nào, quá khao khát mong chờ thì trong lòng sẽ đổ bệnh, tâm trạng cũng trở nên tồi tệ, em thấy nhiều vụ báo đài, con gái ép bạn trai cưới , dùng đủ cách, đó chắc chắn là vì trong lòng họ quá mong chờ gả cho đối phương. Em cảm thấy nếu kìm nén và khắc chế sẽ thể duy trì tâm trạng em định, sống vui vẻ, hơn nữa em mong là chủ động, em vẫn giữ năm phần dè dặt năm phần chiều chuộng. Nếu nổi điên lên đòi cho danh phận thì chừng sẽ khiến tình cảm của hai đến đường cùng. Tình cảm trông vẻ vững chắc thể tồn tại muôn thuở cũng sẽ chống chọi sự hủy diệt của hiện thực..."
Đã lâu hai mới chung một giường, họ trò chuyện như thế cho đến khi ngủ .