Người phụ nữ là vợ , nhưng từng cử chỉ giống vợ, Nguyễn Duật Nghiêu lăn lộn trong xã hội nhiều năm, loại phụ nữ nào cũng từng gặp qua, trang điểm xinh , trong mắt cũng chỉ giống như đồ ăn béo ngậy bàn cơm, phiền chán đến mức liếc mắt một cái.
Ánh mắt của Đổng Nhân lúc ý gì, hiểu sai , nhưng vẫn gật đầu: "Tiện, bà chọn thời gian ."
"Được, đừng máy đó." Đổng Nhân xong rời .
Nguyễn Duật Nghiêu cúi đầu châm một điếu thuốc, nhiều chuyện, điều tra sẽ chậm, lẽ chỉ phụ nữ mới cho nhanh nhất, mà chuyện hàng đầu trong lòng bây giờ là ly hôn với Trác Địch, thoát khỏi tình trạng kết hôn, biến thành độc , mới tư cách tiếp tục yêu Trâu Niệm, yêu con của , Trâu Niệm mang thai ba tháng, thể để cô đợi thêm nữa.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Nguyễn Duật Nghiêu đến tiệm hoa.
Anh thẳng lên lầu, cả mặc vest lịch lãm, thu hút vô ánh mắt của phụ nữ, nhưng tầm mắt của luôn xuống đất, khóe môi cong lên, trong lòng thầm nghĩ đến Trâu Niệm, nhất là khi Trâu Niệm mang thai, cảm thấy cô càng quyến rũ , mỗi khi ngoài việc lúc nào là vòng qua đây gặp cô một cái.
Trâu Niệm đang bận rộn, cúi tỉa hoa hồng.
Anh thấy trong tiệm hoa ngoài, cúi khẽ bên tai cô: "Bán cho một bó hoa hồng ."
Trâu Niệm Ngẩng đầu, kinh ngạc hỏi: "Sao đến đây?"
Mê Truyện Dịch
"Đi ngang qua, lên thăm em." Anh , giúp cô cầm hoa đặt lên bàn, cô tỉa, , còn nhỏ giọng khen: "Người còn hơn cả hoa."
Hai cô gái việc trong tiệm hoa đều Nguyễn Duật Nghiêu, nhưng bọn họ rốt cuộc Nguyễn Duật Nghiêu kết hôn , đàn ông địa vị như thỉnh thoảng đưa tin kết hôn ly hôn gì đó, nhưng cuộc sống thực sự của xảy chuyện gì, bọn họ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1853.html.]
Nguyễn Duật Nghiêu ở hai mươi phút rời .
Buổi tối, Nguyễn Duật Nghiêu nhận điện thoại của Đổng Nhân, khi ăn cơm ở chỗ xong, lái xe đến chỗ hẹn với Đổng Nhân, là một quán bar.
Trong ấn tượng của , Đổng Nhân chính là một phụ nữ yêu thích cô đơn, yêu cuộc sống về đêm.
"Đến đây." Đổng Nhân bảo xuống.
Một nam phục vụ trẻ tuổi tới, Nguyễn Duật Nghiêu gọi rượu, đợi rượu lên liền mở , chỉ uống một ngụm lấy giọng nhướng mày hỏi bà : "Bà gì? Chuyện của Tiểu Địch?"
Giọng điệu của Nguyễn Duật Nghiêu bình thản, nếu trực giác của đúng, lúc bà hẹn ngoài uống rượu, mở miệng nhắc đến con gái bà , bà nhất định sẽ để lộ một ít dấu vết, mà dấu vết lẽ cũng rõ ràng, nhưng xong thể phân biệt rõ ràng.
Đổng Nhân chợt ngượng ngùng, nét mặt của : "Con cũng đúng , lão Trác đang nghi ngờ sinh đứa con gái cho ông , nghi ngờ Tiểu Địch con gái ruột của ông ."
Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày, mặt để lộ điều gì, là , cũng , đợi Đổng Nhân tiếp.
Đổng Nhân rót một ly rượu, từng ngụm nhỏ uống cạn, nước mắt bỗng chực trào: "Phải thế nào đây? Mẹ cũng nên thế nào, giỏi biểu đạt cảm xúc của . Dù thì cũng chỉ là một phụ nữ yếu đuối trói gà chặt, chỗ dựa, sống lẻ loi một ở thành phố B, chỉ thể để mặc đàn ông chơi đùa trong tay, nhưng từng vượt quá giới hạn trong chuyện tình cảm, bao giờ. Chức vị thị trưởng Trác thu hút phụ nữ, riêng gì , tin rằng nhiều phụ nữ cũng chức vị thị trưởng thu hút. Mẹ và ông ở bên chính là vì chức vị thị trưởng của ông , cảm thấy nếu tìm một bến đỗ, thì tranh thủ cho một cái danh hiệu thị trưởng phu nhân?
Con lúc nào cũng hướng về chỗ cao, đúng lý hợp tình mà ? Mẹ yêu ông , bây giờ nghĩ , mơ ước một đàn ông như thì ích gì chứ? Ông già , thật phụ nữ đủ tiền tiêu xài là , thiếu tiền thì cũng nên cảm thấy bằng lòng với cuộc sống... Lão Trác bao nhiêu tuổi chứ? Ngoài năm mươi , còn thì , chỉ mới ngoài bốn mươi, chỉ lớn hơn con bốn tuổi mà thôi, mà vóc dáng của qua chỉ mới ba mươi thôi đúng ?
Rất nhiều đều ..."