Câu trả lời là ---- Có, thực sự từng sinh một đứa con.
theo như những ở huyện đó , hình như nhớ là sinh xong thì chết, nếu thì là một cái thai chết, chung là sống.....Cách khiến Nguyễn Dật Nghiêu kinh ngạc, nếu thực sự sinh xong thì chết, Trác Địch từ ?
Nhìn dáng vẻ Trác Địch, thì cô con gái Đổng Nhân, cũng chắc là lớn lên bên cạnh Đổng Nhân từ nhỏ, gọi Đổng Nhân là , cho nên, những thứ rốt cuộc là chuyện như thế nào?
Trác Địch là con gái của Lâm Tố? Không giả?
Chỉ là cốt nhục của thị trưởng Trác?
Nguyễn Dật Nghiêu nhất thời nghĩ .
Chỉ thể phụ nữ Đổng Nhân quá kỳ quái, gần như là hổ, chồng của con gái ruột , bà cũng quyến rũ?
Cho dù tuổi hai chênh lệch , nhưng mối quan hệ vợ và con rể , cũng thể dung thứ ?
Tay cầm điện thoại của Nguyễn Duật Nghiêu, đặt lên cửa sổ xe, suy tư đường phố thành phố B, gạt những chuyện phiền lòng , gạt chuyện của Đổng Nhân, nghĩ đến Trâu Niệm, dần dần, nghĩ về cô nghĩ tới ngẩn .
Một lúc lâu , Đổng Nhân khỏi tiệm trang sức.
"Đã mua sợi dây chuyền kim cương mà thích từ lâu , cảm ơn ." Đổng Nhân lên xe, đưa thẻ cho .
Nguyễn Dật Nghiêu nhận, khởi động xe.
Đổng Nhân cất thẻ .....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1883.html.]
Hai cũng gì nữa, vẻ mặt Nguyễn Duật Nghiêu bình tĩnh, còn Đổng Nhân, thì vui vẻ như thể điều gì đó, bà cho rằng, Nguyễn Duật Nghiêu đưa thẻ cho bà , là ý với bà .
Bà tin chắc, đàn ông đều như , phụ nữ dâng tới tận cửa, lý do gì nhận.
Tới nơi Đổng Nhân ở, bà mời: "Muốn uống tách ?"
"Không, buổi chiều tập đoàn cuộc họp." Anh nhướng mày, đó lái xe rời .
Đổng Nhân tiễn , lấy tấm thẻ , hôn một cái.
Bà theo thị trưởng Trác thứ hai, duy trì mối quan hệ hai năm rưỡi, mục đích của bà là kết hôn với thị trưởng Trác, trong hai năm rưỡi , thị trưởng Trác thực sự đủ hào phóng, thế cho nên vấn đề tài chính của bà từng eo hẹp, tiền thị trưởng Trác đưa, căn bản đủ cho chi tiêu của hai con bà , bây giờ, bà cầm chặt chiếc thẻ , khỏi lắc đầu thở dài vì sự vô dụng của đứa con gái , ở bên cạnh Nguyễn Duật Nghiêu lâu như , mà nhanh bằng như bà hôm nay.
Mê Truyện Dịch
Đưa Đổng Nhân xong, Nguyễn Duật Nghiêu lái xe trở về trung tâm thành phố, dừng xe cửa một cửa hàng trang sức.
Miêu tả một lúc với nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ giơ hai tay lên cho xem, cau mày lắc đầu, nhân viên phục vụ gọi thêm một nhân viên phục vụ khác, nhân viên phục vụ đó giơ tay lên, cẩn thận ngón tay của phụ nữ , miễn cưỡng gật đầu.
Sau đó chọn một cặp nhẫn đôi, tự đeo chiếc dành cho nam thử xem, , còn cô nhân viên phục vụ thì giúp thử chiếc dành cho nữ, cũng .
Anh lấy, quẹt thẻ rời .
Nhân viên phục vụ thì thầm rỉ tai , đàn ông - là Nguyễn Duật Nghiêu ?
Có nhầm ?
Xem tivi, và thật mặt, nhất là ở cách gần như , họ chút dám chắc.