Mở cửa sổ xe xuống, Trâu Niệm cố gắng hít lấy khí bên ngoài, vốn là thứ chỉ thuộc về thành phố B.
Nếu như cô rời , cô sẽ thể hít thở khí ở đây trong ít nhất vài tháng nữa.
Ngày hôm lúc Hướng Dương gọi điện đến, Trâu Niệm đang ăn trưa.
"Ừ, ?" Trâu Niệm đặt đũa xuống, uống chút nước hỏi Hướng Dương.
Hướng Dương ở đầu dây bên : “Sáng nay, Tô Chính Đông mới sáng sớm cùng trong công ty đánh .”
“Hình như đêm qua say xỉn, ngủ bên ngoài, lúc sáng sớm đến công ty, lẽ tâm trạng , đỗ xe xong cãi với ai đó, mấy lời đ.ấ.m đó một cú, gãy răng của . "
“ Ở Hồng Viễn dám trêu chọc ?" Trâu Niệm kinh ngạc hỏi .
Trâu Niệm cau mày, Tô Chính Đông thật sự là... Không nên thế nào về ... Tính tình thiếu gia của một nửa là do bẩm sinh, nửa còn là do bà Trịnh Lan nuôi dưỡng mà thành!
Trâu Niệm với Hướng Dương về việc nơi khác dưỡng thai, Hướng Dương lập tức giơ tay đồng ý.
Cô còn rằng Trâu Niệm thể yên tâm rời khỏi thành phố B. Có bảo mẫu giúp chăm sóc Trâu và cả chị em của Trâu Niệm nữa, nhất định họ sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ chăm sóc nhà cô.
Hướng Dương cảm thấy bây giờ Trâu Niệm ở một nơi khác, ít nhất cô thể yên tâm chăm sóc thai nhi, chuẩn sinh nở, cần lo lắng nếu phát hiện thai thì , tất cả chuyện đều hết cả.
Trò chuyện một lúc, Trâu Niệm và Hướng Dương đều cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2001.html.]
Buổi trưa, Trâu Niệm thỉnh thoảng liếc điện thoại, trong lòng đang băn khoăn, liệu Tô Chính Đông gọi điện cho cô ? Nếu gọi điện đến, cô thể chuyện ly hôn , nhỡ đồng ý thì ?
Sau khi tất tất cả thủ tục ly hôn, nơi khác sinh con, vẹn cả đôi đường…
Đây là một thói quen của Tô Chính Đông mà Trâu Niệm luôn nhớ rõ từ , mỗi khi Tô Chính Đông tâm tình , đều sẽ đến tìm cô.
Bất quá Trâu Niệm cảm thấy sẽ gọi điện nữa, nếu là gọi điện về chuyện buổi sáng xảy đánh , lẽ nên gọi điện cho cô buổi sáng sớm.
Mê Truyện Dịch
sự thật chứng minh, Trâu Niệm nghĩ đúng, gọi điện lúc 5 giờ chiều.
Đang ở giai đoạn chuẩn ly hôn , Trâu Niệm thể nào từ chối cuộc gọi của Tô Chính Đông, cô kiên nhẫn hỏi: "Anh gọi việc gì?"
"Chúng gặp mặt ." Tô Chính Đông ở đó.
Trâu Niệm bỗng do dự...
Anh : "Đừng sợ. Anh là kẻ tâm thần và sẽ gì em. Anh chỉ gặp em và trò chuyện bình thường mà thôi. Anh chỉ tìm một ai đó để chuyện."
Trong giọng của Tô Chính Đông tràn ngập vẻ cô đơn.
5 giờ chiều, Trâu Niệm rời khỏi tòa nhà, tài xế do Nguyễn Duật Nghiêu sắp xếp đợi ở đây cả ngày, thật Trâu Niệm thích lắm, cả ngày đợi ở đây cầnc bao nhiêu kiên nhẫn? Nguyễn Duật Nghiêu rằng chỉ khi đứa trẻ sinh an , sẽ tự do.
Trâu Niệm chỉ thể gật đầu, hy vọng đứa nhỏ sẽ chuyện gì xảy , bình an chào đời.