Cô ngủ thẳng một giấc, bây giờ cơn buồn ngủ của cô ngày càng nặng, cô dậy sớm hơn , đến trưa cũng cũng nhắm mắt nghỉ ngơi dù chỉ là một phút, lúc cô chỉ mệt mỏi giường của .
Trên bàn ăn, cha Nguyễn ít khi chuyện, ông đang bệnh, Tiêu Ngọc Hoa đại diện quyền cho trưởng bối trong nhà chăm sóc cho Trâu Niệm.
Bà đưa cho Trâu Niệm một tấm chi phiếu:" Niệm Niệm, con cầm lấy cái , trong đây đang một trăm vạn, đến Hồng Kông con lấy mà dùng cho , nếu mua cái gì đó khác thì bên đều đủ, chúng sẽ trực tiếp chi trả tiền cho Duật Nghiêu, một trăm vạn là tiền tiêu vặt hằng ngày dành riêng cho con, mật khẩu là ngày sinh của Duật Nghiêu."
"Cái ..." Trâu Niệm lắc đầu, Nguyễn Duật Nghiêu, đáp lời Tiêu Ngọc Hoa:" Cái con thể lấy , nó lớn quá."
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu cầm lấy tấm chi phiếu đặt ở mặt cô:" Những gì mà cho em đều thể lấy, tiền cho em cần tiết kiệm, đối với nhà họ Nguyễn thứ thiếu chính là tiền, tiêu hết .
"Cầm lấy Niệm Niệm." Bạc Mẫn cũng mở miệng khuyên:" Tấm lòng của đó em "
Nguyễn Duật Đình lên tiếng:" Em dâu, em đừng khách sáo với , đừng như chị dâu đưa tiền cho mà cũng sử dụng, chị dâu em bây giờ khá hơn nhiều .
Đàn ông nhà họ Nguyễn chúng đều đang kiếm tiền, phụ nữ các cô tiêu, dùng thì chỉ thể đợi tiền mốc meo mà thôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2132.html.]
Mọi bàn cùng cố gắng thuyết phục cô, cuối cùng cô cũng chịu nhận.
Nhà họ Nguyễn quả thực là thiếu tiền, nhất là Nguyễn Duật Nghiêu, tiền nhiều căn bản là đếm hết.
Thực một phụ nữ khó ở bên một đàn ông xuất từ một gia đình như , cô thể trực tiếp nhận vì điều đó vẻ lắm, và cô cũng thể từ chối và , như thế sẽ khiến chán ghét và cũng sẽ dễ cho hiểu lầm cô là một kẻ già mồm cãi láo, cho nên, cô chỉ thể từ chối một cách thích hợp khi nhận, nhưng cô thực sự gì với tiền nên chỉ thể để yên đó.
Trâu Niệm sắp Hồng Kông, các trưởng bối trong nhà họ Nguyễn dặn dò cô đủ loại, đến bên cần chú ý cái gì, những ở đây đều quan tâm đến cô và con của cô, họ thể lúc nào cũng ở bên cô. Nguyễn Duật Nghiêu thì sẽ cách vài ngày bay sang cô một , khi che dấu tung tích của cô, sẽ thường xuyên đến thăm cô.
Chín giờ tối, Nguyễn Duật Nghiêu lái xe đưa Trâu Niệm về nhà.
Một nụ hôn tạm biệt còn đơn giản hơn vạn lời dài dòng. Nguyễn Duật Nghiêu cô , Trâu Niệm vẫn ngủ, cô chuyện cùng một lúc, đó lên lầu, thấy xe vẫn rời , cô gọi cho , bảo , vài giờ cô mới thấy Nguyễn Duật Nghiêu lái xe rời .
Lúc , Nguyễn Duật Nghiêu mở một chiếc điện thoại cá nhân khác, đường thấy tin nhắn hiện lên, trong hai giờ ở cùng Trâu Niệm lúc tối, đều gọi nhỡ.
Vào đến thành phố, đỗ xe ở bên đường.
Anh gọi cho bên hỏi:" Anh gọi việc gì ?"