Hướng Dương sợ hãi kêu lên, sợ xông tới chỗ Niệm Niệm, cô sẽ gặp rắc rối. Hướng Dương thể hiểu tâm tình của Nguyễn Duật Nghiêu lúc , nhưng thật sự thể nào qua đó, đột nhiên xuất hiện thì chuyện gì sẽ xảy ?
Cho dù giải thích rõ ràng và rằng chỉ tình cờ mặt ở sân bay giờ phút , thì khi thấy Niệm Niệm đáng thương như , cảm xúc của nhất định sẽ mất kiềm chế.
Anh Hướng Dương xong, hai mắt nóng lên, phía một con đường, nhưng thể tiến thêm một bước, nhiều năm như , Nguyễn Duật Nghiêu cho rằng từng cái gì cho bối rối, chỉ điều, lúc , thật sự cảm thấy khó khăn - - Nỗi đau đớn từng , thực sự ôm Trâu Niệm một cái để cô còn cảm thấy đau đớn nữa.
Nguyễn Duật Nghiêu buông tay xuống, nhắm mắt , nắm chặt nắm đấm, mở mắt , bất lực Trâu Niệm đưa lên cáng mang .
Quần áo của cô dính đầy máu, và những xung quanh rằng cô ngã mạnh, và thang cuốn ở sân bay dốc. –Mỗi một câu đều Nguyễn Duật Nghiêu đau lòng khi thấy.
Nắm đ.ấ.m của nắm chặt đến mức run rẩy, trái tim như xé nát , Trâu Niệm mang , chân thành cầu nguyện, Niệm Niệm, sẽ chuyện gì xảy với cô, cô và con của cô đều sẽ bình an…
Hướng Dương thấy chật vật như , liền an ủi: “Ông chủ Nguyễn, sẽ theo xe cứu thương , tin tức gì sẽ báo cho , nhưng đến, sợ Niệm Niệm sẽ thể giải quyết chuyện khi cô tỉnh dậy ...Tạm biệt." Hướng Dương thể từ 'kết cục” nữa, nên cô chỉ thể dừng và lời tạm biệt.
Mặc dù Hướng Dương nếu Trâu Niệm rơi như , đứa bé thể cứu , nhưng một việc, dù kết cục, chúng vẫn thừa nhận.
Hướng Dương xong liền xoay rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2153.html.]
Xe cứu thương ở sân bay nhanh, nhưng khi chở đến bệnh viện gần đó, mỗi phút một giây trong quá trình khiến Hướng Dương lo lắng, nhịp tim của cô thể nào định .
Xe cứu thương đang chạy đường, Trâu Niệm vẫn còn trong cơn choáng váng, Hướng Dương qua cửa sổ nhỏ của xe cứu thương, chiếc Land Rover màu đen của Nguyễn Duật Nghiêu đang bám theo xe cứu thương, chắc chắn là hoảng sợ nhất, sự quan tâm của dành cho Trâu Niệm cũng chân thành như nhà.
Nguyễn Duật Nghiêu đang lái xe đường cao tốc thì điện thoại di động bỗng reo lên.
Anh cầm điện thoại áp tai chửi: "Lũ phế vật các rốt cục đang ở nơi nào?"
Người báo cáo bên đó căng thẳng và liên tục : " Nguyễn tổng, xin ."
Ở đầu dây bên liên tục giải thích.
Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, tình huống ở sân bay khó đề phòng, vệ sĩ chỉ thể bảo vệ Trâu Niệm ở một phạm vi nhất định, thể lúc nào cũng theo sát bên cô, như bất tiện. Huống hồ, cũng sẽ những thừa cơ lợi dụng, nên suy đến cùng, vệ sĩ thể luôn ở cạnh cô, nên cũng thể trách ai .”
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu buộc đè nén sự tức giận, lệnh: “Liên hệ với các bộ phận liên quan ở sân bay để tìm xem ai chuyện đó! Kiểm tra xem, sân bay camera giám sát khắp nơi , bắt đầu tìm kiếm từ đó.” Thời điểm xảy tai nạn cho đến khi đó rời sân bay bằng cách nào. chi tiết!
Tóm , tìm ai việc đó bằng giá!"