Đi ngang qua chợ, Trác Địch mua một vài loại rau củ, cô giỏi mua đồ cho lắm, cũng món gì cùng kết hợp với món gì , chỉ thể mua lung tung, khi về hỏi nấu như thế nào.
Mua đồ xong, Trác Địch lên xe.
Xe chạy một mạch đến chỗ căn hộ, tiến bãi đỗ xe hầm, Nguyễn Duật Nghiêu cũng Trác Địch cùng xuống xe, Trác Địch nhanh với lấy đồ đạc, bước cho theo kịp , đột nhiên một loại cảm giác hạnh phúc, cô thấy thế giống như vợ và chồng tan về nhà, chồng tắm rửa xong chờ vợ chuẩn bữa ăn cùng ăn cơm, nghỉ ngơi.
Lúc lên lầu, trong thang máy, Trác Địch nắm lấy cánh tay của Nguyễn Duật Nghiêu, nhưng cuối cùng dám .
Trác Địch mang theo chìa khóa, chỉ thể nhờ mở cửa.
Mê Truyện Dịch
Đổng Nhân mặc một bộ đồ ở nhà, kín đáo, mặc mộc, trang điểm, nhưng làn da bà thật sự , mỗi ngày bà a đều dành nhiều thời gian cho việc chăm sóc da, chẳng khác gì mấy so với những nữ minh tinh chăm chút chu đáo ở độ tuổi bốn mươi, nên bà tự tin thể tìm một đàn ông trẻ, trai, một đàn ông giàu và mạnh mẽ.
"...." Mở cửa, Đổng Nhân lập tức giật .
"Tại con về mà gọi điện thoại ?" Đổng Nhân chút tức giận, về phía Trác Địch.
Trác Địch nũng nịu, :" Con kịp gọi ạ."
Đổng Nhân đang trang điểm, sợ bộ dạng lúc của trong mắt Nguyễn Duật Nghiêu quá khó coi, bà giận Trác Địch điện thoại mà dẫn thẳng về tới cửa nhà. Bà cũng thắc mắc con gái bà thể đưa Nguyễn Duật Nghiêu về nhà?
Theo Đổng Nhân, con gái bà căn bản năng lực đó, Nguyễn Duật Nghiêu thể cùng Trác Địch đến đây dễ dàng như thế?
"Vào ." Đổng Nhân bước sang một bên cửa.
Nguyễn Duật Nghiêu cùng Trác Địch, Nguyễn Duật Nghiêu hình cao lớn, Đổng Nhân một bên vẫn cảm nhận thở của , nhất là khi cơ thể ngang qua mắt bà , mùi hương của bà tâm trí bà hỗn loạn.
Khi , Đổng Nhân đóng cửa .
"Mẹ, con bữa tối cho Duật Nghiêu , nhưng con thế nào để kết hợp món ăn." Trác Địch đặt đồ xuống, hổ với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2292.html.]
Đổng Nhân cũng chút bối rối tình huống , :" Con để đó , lát nữa xử lí cho."
Đổng Nhân với Nguyễn Duật Nghiêu:" Cậu ."
Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày Đổng Nhân, chút khách khí, xuống.
Trác Địch chạy lên phòng lầu quần áo, Đổng Nhân hỏi thẳng Nguyễn Duật Nghiêu:" Hiếm khi như hôm nay, đến đây ăn cơm thế?
Không việc thì cũng đến..."
"Bà nghĩ đó là việc gì?" Anh ngắt lời, nhướng mày hỏi.
Ánh mắt của Nguyễn Duật Nghiêu khó đoán, ánh mắt quyến rũ, Đổng Nhân căn bản sức chống cự, bà lúc nào cũng với tình cảm ngập tràn, bây giờ, ánh mắt tự nhiên dịu dàng như .
Đổng Nhân thấy con gái của vẫn xuống, liền mạnh dạn hỏi:" đang trang điểm, trông khó coi lắm."
"Không , phụ nữ khi trang điểm so với lúc trang điểm thấy thoải mái hơn." Anh vẻ chân thành.
"Thật ?" Đổng Nhân lấy sự tự tin.
Sau khi Trác Địch quần áo xuống, Đổng Nhân xoay cầm đồ bếp, mở TV lên, bảo Nguyễn Duật Nghiêu ở phòng khác nghỉ ngơi chốc lát.
Khi hai con đang bận rộn trong bếp, Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ nhàng đặt điều khiển từ xa tay xuống, cau mày suy nghĩ.
Khoảng nửa tiếng bữa tối sẵn sàng, Đổng Nhân vẫn thể tự nấu một món xào, mặt khác còn Trác Địch giúp đỡ, mặc dù cô chân tay vụng về, nhưng vẫn đỡ hơn là .
"Duật Nghiêu, đến ăn tối ." Trác Địch qua gọi chồng , lòng tràn đầy vui mừng.
Nguyễn Duật Nghiêu dậy, vô tình bắt gặp ánh mắt Đổng Nhân, nheo mắt nguy hiểm Đổng Nhân xuống.