Cô mãi xuống ngón tay mà bước khỏi nhà vệ sinh, trán cô đập thẳng cơ thể rắn chắc của nam giới.
Cô lập tức là ai, mùi hương quen thuộc, đôi chân dài của đàn ông.
"Sao bất cẩn ." Nguyễn Duật Nghiêu đút một tay túi quần, đùa.
Trâu Niệm hít thở sâu ngẩng đầu mỉm : "Sao Nguyễn ngoài ?"
"Chờ cô..."
Một giọng nam dịu dàng, mang theo vẻ nghiêm túc, bốn mắt .
Trâu Niệm phản ứng một lúc vẫn thấy lúng túng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: "Nguyễn thật đùa."
"Vậy cô cảm thấy thế nào?" Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày, đôi mắt sâu thẳm tựa như đang chờ đợi đối phương đắm chìm trong đó.
"Được sủng ái mà thấy lo sợ..."
" sủng ái cô ?" Nguyễn Duật Nghiêu đưa tay lên, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Trâu Niệm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo ửng đỏ, cái miệng nhỏ nhắn cũng mềm mại, trông cô yểu điệu thục nữ nhưng giả vờ như nghiêm chỉnh là một phụ nữ của sự nghiệp, nhưng trong mắt , vẻ bẽn lẽn và sắc mặt ửng đỏ của Trâu Niệm trông giống như một tiểu nữ nhân, thể thấu tâm trạng của cô.
Cô đang thẹn thùng ?
"Nguyễn ——"
Trâu Niệm nghiêng đầu tránh tay , cô lên tiếng nhắc nên quá xa!
đàn ông những dừng hành vi của , mà còn lập tức nắm cằm cô: "Tại cô quen với Phó cục trưởng Lý?"
"Có việc nhờ vả." Trâu Niệm bừa.
Nếu cô dối như thì chẳng lẽ thật với : cũng tại quen với Phó cục trưởng Lý, đưa cô gái đó đến đây cho , nếu thể trực tiếp đưa lên giường thì càng . Còn quen với phó cục trưởng gì gì đó cần thiết!
"Có việc nhờ vả , là việc gì?" Nguyễn Duật Nghiêu hỏi.
'..."
Có quan tâm quá mức ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-233.html.]
Nhà vệ sinh luôn thường xuyên hoặc ngang qua, mặc dù họ ở góc cửa nhưng Trâu Niệm cảm thấy để khác thấy cô và Nguyễn Duật Nghiêu trong tình cảnh sẽ hổ!
" ..."
"Cứ , thể giúp cô."
Trâu Niệm: "..."
, cha của là thị trưởng tiền nhiệm, trai cũng là quan chức, nhiều mối quan hệ, việc gì cũng dễ dàng. Ngặt nỗi, Trâu Niệm thực sự việc gì nhờ vả cả.
"Thật thì gì ." Trâu Niệm thật.
Nguyễn Duật Nghiêu khẩy, những ngón tay buông cằm cô ...
Trâu Niệm sẽ tin! Không việc gì thì cô đồng ý để cho đàn ông đó chạm eo ? Không việc gì cô ngoan ngoãn uống rượu của đàn ông đó chứ?
Nguyễn Duật Nghiêu châm một điếu thuốc, mím đôi môi mỏng: "Nếu giúp thì cứ dốc sức lấy lòng Phó cục trưởng Lý đó , việc thì tiên lên giường hầu hạ ông cho thật . mà Trâu Niệm, kỹ năng giường chiếu của cô... thật sự bình thường."
Lời của thật khó .
Trâu Niệm màn đến ai thấy : "Đừng nhắc với chuyện ngày hôm đó ——" Trâu Niệm kích động.
"Đêm hôm đó là gài đúng ?" Trâu Niệm khá chắc chắn hỏi
Nguyễn Duật Nghiêu sửng sốt, đó lắc đầu: "Cô đánh giá bản quá cao đó."
Mê Truyện Dịch
Người đàn ông lưng sải bước rời với vẻ mặt lạnh lùng.
Trâu Niệm: "..."
Nếu thì là ai?
Trâu Niệm trở phòng tiệc muộn hơn vài phút, cô phát hiện Trương Chương vẻ say.
Cô bước tới đỡ lấy Trương Chương đang khó chịu gục bàn, nhưng cơ thể cô xiêu vẹo, khéo ngã Nguyễn Duật Nghiêu.
Trâu Niệm: "..."
Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, vẻ như cô gái chuốc say, cũng thể là tửu lượng kém.