Với cũng cô gái nhà nào chúng cũng thể chấp nhận đúng , tìm một cô con dâu phù hợp là dễ, tình hình hiện tại, thì Duật Nghiêu chắc tới già mới con mất!
Người cha như chúng , thể là nhọc lòng đến bạc cả tóc vì con cái mà."
"Hiểu mà, ai cha cũng đều hiểu..." Thị trưởng Trác chỉ vài từ đơn giản.
Nguyễn Duật Nghiêu im lặng ở bàn ăn, xong, châm một điếu thuốc, nhíu mày rít một , đôi mắt sâu thẳm nhuốm màu buồn bã đau lòng ai cả.
Mẹ nhắc đến đứa trẻ, khiến chợt nhớ tới đứa con đầu lòng của và Trâu Niệm, còn nữa , chờ đợi mấy tháng, mong ngóng mấy tháng, cho rằng là cha , nhưng chỉ trong một đêm, tưởng tượng đều tan thành mây khói.
Rít một thuốc, cảm thấy mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc và đắng ngắt.
Cha Nguyễn cũng gật đầu, trong lòng buồn bã, nhưng cha Nguyễn câu nào, gần một năm nay, sức khỏe càng ngày càng kém, chuyện lớn nhỏ trong nhà vẫn do ông quyết định, quyết định xong thì để vợ mặt .
Tiêu Ngọc Hoa thấy thị trưởng Trác đồng ý, Đổng Nhân cũng lên tiếng tỏ thái độ gì, chồng như bà liền thẳng: "Cô con dâu , nhà họ Nguyễn chúng cần nữa!"
Tiểu Địch đừng lỡ dỡ Duật Nghiêu, Duật Nghiêu cũng lỡ dỡ Tiểu Địch, chuyện ly hôn chung cũng là chuyện tổn thương đến con gái, gia đình bên nhà trai chúng thừa nhận điều , nhưng thể vì điều mà dây dưa mặc kệ sống qua ngày ly hôn, Tiểu Địch , bà hãy chủ con gái, hoặc là về nhà bàn bạc , yêu cầu gì cứ , nhà họ Nguyễn chúng sẽ cố gắng đáp ứng, thẳng, giải quyết một cho xong.
Đổng Nhân vẻ lo lắng gì, khoanh tay sang hỏi: "Lão Trác, ông nghĩ thế nào?"
Thị trưởng Trác ngẩng đầu, như thể chuẩn sẵn lời , trực tiếp với thông gia và con rể Nguyễn Duật Nghiêu bàn: "Hôm nay chúng vòng vo nữa, cuộc hôn nhân tiếp tục nữa mệt mỏi , những bậc cha chú như chúng bấy lâu nay đều rõ, Tiểu Địch tuy , nhưng tuổi của Tiểu Địch còn trẻ, chúng tha thứ cho sự nông nổi của con bé.
Còn về chuyện ly hôn, Tiểu Địch yêu cầu gì thì để Tiểu Địch tự , hoặc là Tiểu Địch chủ, ở đây..... can thiệp thêm nữa, chuyện của trẻ tuổi, để bản trẻ tuổi tự giải quyết."
Trác Địch kinh ngạc, đây là đồng ý cho con gái ly hôn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2342.html.]
Đổng Nhân hề bất ngờ, mặc dù bà Nguyễn Duật Nghiêu rốt cuộc thu phục lão Trác thế nào, nhưng bà , thời gian Nguyễn Duật Nghiêu thể tới tòa án khởi kiện ly hôn, thì nhất định thị trưởng Trước đồng ý chấp thuận!
Bày tỏ xong thái độ, điện thoại của thị trưởng Trác vang lên.
Mê Truyện Dịch
"Được, cho hai mươi phút." Thị trưởng Trác bắt máy, xong liền nhấn nút tắt máy, ông lấy cớ việc cần dậy.
Tiêu Ngọc Hoa : "Đi đường lái xe cẩn thận."
Hai em Nguyễn Duật Nghiêu và Nguyễn Duật Đình cũng dậy, chuẩn tiễn khách.
Lúc Trác Địch cũng dậy, với vẻ mặt cứng đờ: "Cha, con chuyện với cha, thể xe cha về ?"
"Đi thôi, đưa con về!" Thị trưởng Trác hề suy nghĩ, ông từ chối, vài lời ông cũng rõ với Trác Địch, cha con một thời gian dài như , nên chút hiểu.
Trác Địch như thế, Đổng Nhân cũng trực tiếp dậy, với bàn: " cũng ."
"Đi thong thả." Bạc Mẫn lãnh đạm một câu.
Đổng Nhân để ý đến thái độ của trong nhà , cầm túi xách và áo khoác, theo đám Trác Địch và thị trưởng Trác ngoài, ba khi chào tạm biệt thì rời khỏi biệt thự nhà họ Nguyễn, Đổng Nhân mở cửa xe, lên xe của thị trưởng Trác, khi tạm biệt với những nhà họ Nguyễn tiễn, xe liền lái .
Trác Địch ở ghế lái phụ, thị trưởng Trác lái xe, Đổng Nhân ở phía , bà căng thẳng nắm chặt tay, bà từng phút từng giây để mắt đến Trác Địch, sợ cô sẽ những lời nên !
Trước cổng biệt thự nhà họ Nguyễn, mặt những nhà họ Nguyễn lộ rõ vẻ vui mừng.
Bạc Mẫn an ủi chồng: "Lần chắc sẽ ly hôn nhanh thôi, thị trưởng Trác phản đối, đồng ý cho ly hôn, hai con đó lý do gì để tiếp tục dây dưa với Duật Nghiêu nữa, nếu đưa điều kiện, thì chắc cũng chỉ là tiền."
"Chúng cho ." Tiêu Ngọc Hoa kiêu ngạo nhướng mày .