“Mẹ em chỉ nghĩ một chiều như thôi. Hiểu , sẽ là thế nào. Nói chung là em ấn tượng về đấy.”
“ từ góc độ vợ con rể.” Nguyễn Duật Nghiêu thất vọng.
“Ôi thôi nào, đừng kiêu ngạo nữa.” Trâu Niệm nhướng mày với , thực sự nên dỗ thế nào.
Đến nhà hàng, Nguyễn Duật Nghiêu gọi đồ ăn. Trâu Niệm chỉ uống một chút súp, cô đói. Một tháng ở nhà dưỡng cho béo lên , cô bắt đầu giảm cân!
Nguyễn Duật Nghiêu cho rằng cô đang đùa, : “Giảm cân? Em thực sự béo, sẽ là đầu tiên cho phép em giảm cân. Anh cảm thấy tăng thêm chút thịt , thích.”
“Anh thích nhưng em thích, vóc dáng đối với phụ nữ quan trọng.” Trâu Niệm liếc .
Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, ngẩng đầu cô, khuôn mặt tinh xảo nở nụ : “Đừng như , em còn tặng một món quà lớn. Món quà lớn , hy vọng chính là em! Đã là món quà lớn tặng , quyền lựa chọn là gầy da thịt.”
Đồ ăn gọi đều mang lên, dùng d.a.o nĩa cắt xong đẩy tới cho cô.
“Đây là đồ ăn của .” Trâu Niệm ngẩng đầu .
“Anh đói.” Anh : “Thực ăn một chút , cũng đói lắm. Anh hẹn em chỉ chuyện với em, em một lát thôi.”
Đây là sự thật, từng phút từng giây đều ở bên cạnh cô.
Thứ hai, Trâu Niệm tỉnh dậy lúc năm rưỡi sáng.
Ngày đầu tiên , cô chút hào hứng nhưng cũng chút lo lắng. Cô tự nhận là sợ gì, chút gan , cũng chút liều lĩnh, nhưng cô yên tâm vì đến công ty của Nguyễn Duật Nghiêu, yên tâm cũng là vì đến công ty của Nguyễn Duật Nghiêu.
Cô dậy tắm rửa, tắm xong thì thử mấy bộ quần á. Cô dám mặc quá lòe loẹt cũng dám mặc quá cứng nhắc, dù 23 tuổi vẫn còn trẻ.
Mấy bộ đồ công sở hôm qua mua cùng Nguyễn Duật Nghiêu để trong tủ quần áo, Trâu Niệm chọn xong cũng hỏi ý kiến , Nguyễn Duật Nghiêu cũng chọn cùng cô. Mấy bộ của cô đều thuộc loại thời trang, hở ngực. Cô mặc thử, hôm đó lẽ thử nhiều nên mệt, hôm nay mặc nữa thì cô cảm thấy phần m.ô.n.g bó quá chặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2481.html.]
Cô nhíu mày trong gương, như trông ?
Sau khi sảy thai, n.g.ự.c cô thực sự to hơn nhiều, quần áo che ngực, chẳng lẽ là do uống thuốc bổ?
Mê Truyện Dịch
Cô mặc bộ đồ công sở xuống lầu, dì bảo mẫu đang ở bếp bữa sáng.
Sáu giờ rưỡi, Trâu tỉnh dậy, thấy cô liền khen con gái xinh , Trâu Niệm ngại ngùng, soi gương một lúc lâu. Hôm nay cô trang điểm nhẹ mới nhớ lâu trang điểm .
“Niệm Niệm, nhớ hòa đồng với đồng nghiệp của con nhé.” Mẹ Trâu quên dặn dò.
Trâu Niệm ăn xong, lau miệng dậy : “Mẹ, con ở đó lâu , chỉ nghỉ một tháng thôi. Đồng nghiệp con đều quen thuộc.”
“Ồ, đúng , xem trí nhớ của .” Mẹ Trâu thở dài.
Trâu Niệm chỉnh trang , lên lầu lấy đồ, kiểm tra điện thoại, ví tiền, sạc pin, và những thứ cần thiết khác. Sau đó cô xuống lầu ngẩng đầu : “Mẹ, con đây.”
Trâu Niệm cúi đầu rời khỏi biệt thự, giày cao gót ngoài, cô định lên chiếc xe mà Nguyễn Duật Nghiêu cử đến đằng xa nhưng khéo gặp Tô Chính Đông lái xe đến.
Trâu Niệm nhận xe của Tô Chính Đông!
Cô , đợi lái xe đến. Tô Chính Đông dừng xe mở cửa bước xuống, đến mặt cô, nắm lấy cổ tay cô kéo cô lên xe!
"Anh đang gì ?" Trâu Niệm hỏi với vẻ khó tin.
"Giúp một việc, chỉ cần lộ mặt chút thôi, chuyện cũng lợi cho em. Nếu em giúp thì sẽ cho em." Anh mở cửa xe, cau mày với cô: "Chồng em đúng là hàng hot, một cô gái cứ bám lấy , cho cô thấy vợ xinh thế nào, cho dù là sắp ly hôn ! Cô gặp em, nếu sẽ chịu thua, còn tuyên bố sẽ đến tận nơi việc của em tìm em. Nếu em nghĩ rằng cô sẽ đến gây rối phiền em, thì đừng lên xe giúp !"
"Cô gái ngoại quốc trong truyền thuyết ?" Trâu Niệm hỏi.
Tô Chính Đông : "Ồ, hóa em . Biết mà vẫn thể bình tĩnh như thế, xem trong lòng em đúng là chẳng đáng gì. Bỏ nhiều thời gian như , đổi như thế , đau lòng quá."
"Đừng kéo nữa, thôi!" Trâu Niệm chủ động lên xe.