Bế cô đến thang máy, : "Chìa khóa.".
Trâu Niệm ngẩng mặt lên, nhưng mái tóc dài che khuất má cô, khiến thể thấy biểu cảm của cô. Vào thang máy, vẫn giữ tư thế bế cô, ngang nhiên cúi xuống hôn bộ n.g.ự.c đầy đặn của cô trong thang máy.
Trâu Niệm né tránh đôi môi của , nhưng đổi là tiếng khúc khích của .
Đến cửa căn hộ của , Trâu Niệm dùng chìa khóa mở cửa, cô vẫn gọn trong vòng tay .
Lần đầu tiên cô cảm nhận cảm giác một đàn ông cao lớn bế tay.
Vào căn hộ, về phía ghế sofa trong phòng khách, đặt cô xuống đồng thời đè cô xuống.
"Xin em, em tha thứ cho ?" Anh l.i.ế.m môi mỏng, hỏi mặt cô.
Cô : "Nguyễn Duật Nghiêu, coi đây là gì? Lúc giận em, một lời biến mất, nghĩ đến việc em sẽ lo lắng thế nào khi liên lạc với ? Bây giờ xin , đây là gì? Tát em một cái cho em một viên kẹo ngọt?".
"Làm mới chịu tha thứ cho ?" Anh hỏi vô cùng chân thành.
Trâu Niệm thái độ nhận của , thực cô hài lòng, các cặp đôi cãi một chút là chuyện bình thường, như nữa là .
Thấy đáng thương, Trâu Niệm cho một bậc thang để xuống: "Trừ khi... em hài lòng.".
Nguyễn Duật Nghiêu từ môi cô hung hăng hôn xuống n.g.ự.c cô, quần áo kéo xộc xệch.
"Ư... ừm...".
Trâu Niệm động đậy, : "Em tắm .".
Cơ thể Nguyễn Duật Nghiêu phản ứng mạnh mẽ ngay lập tức, trong tình trạng xa lâu ngày như , cho rằng gặp cô một thì đòi hỏi cô một là quá đáng.
Đầu lưỡi rời khỏi nơi đàn hồi căng chặt của cô, buông cô , để cô tắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2642.html.]
Trâu Niệm phòng tắm, cởi quần áo.
Anh tìm cho cô một bộ áo choàng tắm của để cô mặc khi tắm xong.
Nguyễn Duật Nghiêu đến cửa phòng tắm, treo áo choàng tắm ở bên ngoài, hình cao lớn của cửa phòng tắm.
Trâu Niệm từ bên trong đàn ông , ngón tay trắng nõn của cô vuốt những giọt nước vai, giữa vòi hoa sen ở cửa, bóng dáng to lớn của đàn ông như bao trùm cả cửa phòng tắm.
Anh mở cửa phòng tắm, ánh mắt chằm chằm cơ thể trần trụi của cô, những ngón tay thon dài đẽ của đàn ông cởi chiếc áo sơ mi , ném sang một bên, đưa tay cởi cả quần.
Cô còn hết câu, "Ư..." đột nhiên đàn ông trần truồng đè lên, mặc gì bên trong quần áo cả, ngay cả quần lót cũng .
Cơ thể Trâu Niệm dựa tường phòng tắm, hai tay nắm chặt vai , ngẩng đầu lên, cái cổ trắng nõn đôi môi mỏng của ngứa, cũng đau, giọng cô mơ hồ rõ, thở hổn hển nhắc , đừng để dấu hôn rõ ràng, nếu thứ Hai cô sẽ hổ, cũng sợ ngày mai về nhà phát hiện .
Nguyễn Duật Nghiêu mang cho cô niềm vui, cô cũng mang cho niềm vui.
vui nghĩa là những chuyện bực sẽ qua, Nguyễn Duật Nghiêu dỗ dành cô đến gần nửa đêm, dỗ dành bằng hành động, học những lời ngọt ngào, tóm , dỗ cô thành công.
Trâu Niệm mệt mỏi và buồn ngủ, còn sức để lý luận với nữa.
Nguyễn Duật Nghiêu buồn ngủ, vẫn tỉnh táo, hôm nay ngủ vài tiếng, mỗi xong việc, cô đều mệt lả, nhưng thấy mệt, cũng kìm nén ham của , mê mẩn cơ thể phụ nữ , yêu cả con cô, bao gồm cả cơ thể quyến rũ độc nhất vô nhị của cô trong mắt .
Hai cơ thể ướt đẫm lăn lên giường lớn, cô rên rỉ: "Xuống , .".
"Anh vẫn thỏa mãn..." Anh đang cố gắng.
Chiếc giường rung lên nhẹ hai , cơ thể Trâu Niệm gầy, nhưng cơ thể khỏe mạnh. Trâu Niệm sợ thích cảm giác đè lên , mâu thuẫn như . Thực cô ngưỡng mộ , mỗi chuyện đó, cô đều lén những bộ phận cơ thể , quyến rũ.
Anh cảm mà vẫn buông thả như , Trâu Niệm lo, sợ ngày mai cảm nặng hơn.
Mê Truyện Dịch
Đêm đó, hai trần truồng ôm ngủ.
Có lẽ vì quá lâu, Trâu Niệm khi ngủ vẫn cảm thấy thứ gì đó giữa hai chân .