Nguyễn Duật Nghiên nhanh sắp xếp xe và tài xế, để họ đưa cha về khu biệt thự cũ thường sống, muộn như , cha lớn tuổi, nếu nghỉ ngơi sớm sẽ hại cho sức khỏe.
Khi vợ chồng Tiêu Ngọc Hoa rời , Đổng Nhân cũng dìu Khấu Thiên Hải rời , vì cha Nguyễn và Khấu Thiên Hải đều uống say, trò chuyện ngừng, chuyện vui vẻ dừng .
Sau khi tiễn cha , Nguyễn Duật Nghiêu cũng lượt tiễn những khác về.
Gần mười một giờ, tài xế đưa cha về đón , tài xế dè dặt với Nguyễn Duật Nghiêu: “Nguyễn tổng, là của bảo đón . "
Nguyễn Duật Nghiêu cũng chút buồn ngủ và say, nhưng vẫn còn tỉnh táo, chỉ là mắt vẫn còn hồng.
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu sang Trâu Niệm đang bên cạnh , ánh đèn khuôn mặt cô vô cùng xinh , khi ngoài, liền vòng tay qua vai cô, nhẹ nhàng áp đôi môi ấm áp lên má cô, : “Về nhà của ở nha. ”
"Được , đó buông em ..."
Trâu Niệm thật sự hổ, tài xế là tài xế thường ngày của Nguyễn Duật Nghiêu, cô từng gặp , chỉ e rằng tài xế mối quan hệ của cô với Nguyễn Duật Nghiêu, lẽ chỉ cô là trợ lí đặc biệt của Nguyễn Duật Nghiêu mà thôi.
Ông chủ vòng tay ôm lấy trợ lí lúc nửa đêm, và mời cô về nhà và sống cùng , đây sẽ coi là tình huống gì đây?
Anh cùng cô lên xe, rời khỏi căn biệt thự , sắp xếp đến dọn dẹp căn biệt thự , căn biệt thự là mùi rượu...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2772.html.]
Trong xe, đầu của tựa cô, tựa hồ như đang ngủ, Trâu Niệm dám cử động, vai cô đè chút đau nhức.
Cô và tài xế quen , Trâu Niệm chỉ thể giả vờ nhắm mắt ngủ, nếu sẽ khó xử.
Khi hai tiễn cha Nguyễn về, Tiêu Ngọc Hoa nghiêm túc dặn dò cô: “Niệm Niệm, tối nay con vất vả , cho nên tối nay con cùng Duật Nghiêu về nhà chúng ở một đêm nhé, sáng sớm mai dì nấu canh cho con ăn, từ chối tấm lòng của dì, bảo con ở , mà con chịu ở.”
Gần 12 giờ đêm, cũng cuối xe cũng về tới biệt thự nhà họ Nguyễn, Nguyễn Duật Nghiêu mở mắt, nhíu mày, để tránh phiền đang nghỉ ngơi trong biệt thự, bảo tài xế đỗ xe cách biệt thự tầm hai mươi mét.
Trâu Niệm và Nguyễn Duật Nghiêu xuống xe, bảo tài xế cần xuống xe nữa mà chỉ cần rời là OK .
“Mọi đều ngủ hả ?” Trâu Niệm hỏi .
Nguyễn Duật Nghiêu dùng bàn tay lớn của nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, dẫn cô biệt thự, gật đầu: “Nguyễn Vũ và bố con bé ngủ lâu . Còn trai của , phận của tiện tham gia sự kiện tối nay .
Bố thì đều uống ít, lẽ họ tắm và ngủ ..."
"Em cũng buồn ngủ quá..." Trâu Niệm ngáp một cái, thật sự buồn ngủ.
Đã lâu cô thức khuya như thế .
Hai biệt thự, Nguyễn Duật Nghiêu bật đèn lên, lên lầu cùng Trâu Niệm, phòng của là riêng biệt, trừ khi là tiếng động quá lớn, nếu thì sẽ phiền tới .