Chương 301: HẾT TRUYỆN
Nguyễn Duật Nghiêu và Trâu Niệm về phòng chuyện, giường, gối cô, đôi bàn tay to lớn luồn trong quần áo cô, vuốt ve chiếc bụng nhỏ của cô, nhắm mắt bày tỏ, ngủ đây……
Trâu Niệm rối rắm, thực cô cũng để ở , bởi vì điều gì khác, chỉ là ở cùng đêm nay, trải nghiệm cảm giác vui sướng khi mang thai .
Một nhà ba , ngủ cùng một đêm.
Có điều nhanh Trâu Niệm nghĩ một cách, cũng thầm cảm thấy mất mặt, vì để giữ đàn ông của ngủ , cô thật sự là vắt hết óc để nghĩ cách mà.
Nguyễn Duật Nghiêu chín giờ tới, chín giờ bốn mươi, Trâu Niệm bước với vẫn ngủ: “Mẹ, ngủ sớm chút , Nguyễn Duật Nghiêu ở phòng con , hình như công tác về mệt, nên ngủ , con cũng dám gọi dậy…..”
“Vậy thì đừng gọi dậy, để ngủ ….” Mẹ Trâu cau mày .
Người vợ đau lòng cho chồng , đây là yêu cầu trong lòng của Trâu dành cho con gái, gả , nhất định hiểu chuyện quan tâm chăm sóc khác, nếu Trâu sợ con gái sẽ bà chồng giàu xoi mói bắt bẻ.
……..
Nguyễn Duật Nghiêu ở , tắm rửa xong thì giường ôm phụ nữ của , đôi bàn tay to lớn vuốt ve bụng cô, khóe miệng cong lên, cảm giác hạnh phục tràn đấy bao quanh đàn ông ngủ một đêm .
Trâu Niệm xin nghỉ, tất nhiên là nghỉ một thời gian dài để dưỡng thai, Nguyễn Duật Nghiêu trực tiếp gọi điện thoại dặn dò.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-301-5.html.]
Anh tới công ty, hai bên thương lượng xong chuyện đăng ký, Nguyễn Duật Nghiêu sẽ kéo dài dù chỉ là một phút. Ngày thứ hai khi công tác trở về là một ngày trời, dẫn Trâu Niệm thẳng tới cục dân chính thủ tục đăng ký. Cũng tìm , sắp xếp riêng một phòng, để nhanh chóng tiến hành chuyện đăng ký.
Lần , Nguyễn Duật Nghiêu cảm giác thành tựu nay từng , dẫn vợ, con, đăng ký trở thành một nhà. Có điều, chỉ một Trâu Niệm, là sự quyết đoán đầy dứt khoát mạnh mẽ trong cách việc của Nguyễn Duật Nghiêu dọa sợ.
Hướng Dương ở nhà an ủi Trâu: “Mẹ nuôi, con thật với , Nguyễn Duật Nghiêu sớm trúng Niệm Niệm , chẳng qua chỉ là ngại mở miệng theo đuổi mà thôi!”
“ là khi ly hôn mới trúng. Rất quý trọng đấy, ngay từ đầu theo đuổi Niệm Niệm chính là nhắm tới mục đích kết hôn, chút ý tứ chơi đùa nào, hận thể sớm cưới về đấy! Có mắt nhỉ? Mẹ nuôi….cha cũng chính trực, kiểu cha chồng dữ tợn, nhất định sẽ đối xử với con gái như đối xử với con ruột , đợi qua vài ngày nữa thì sẽ thấy thông gia…..”
Mẹ Trâu gả con gái như thể đang gả trong mơ …..
Mẹ Trâu Trâu Niệm và Nguyễn Duật Nghiêu mong ngóng bao lâu mới mong tới ngày hôm nay, đối với khác mà cảm thấy việc đăng ký bao nhiêu nhanh, thì và cô cảm thấy việc đăng ký bao nhiêu lâu.
……..
Trâu Niệm cảm thấy bây giờ là bình thường hạnh phúc nhất, con, gả cho đàn ông gả, đàn ông đáng gả nhất. Mỗi một đoạn tình cảm đều là một câu chuyện, nhưng Trâu Niệm cảm thấy, gặp Nguyễn Duật Nghiêu là một loại may mắn, sự chu đáo của , khiến câu chuyện tình cảm quá nhiều đau thương và trắc trở.
Mọi thứ đều bình yên an nhàn, đều là công lao của …..
Mùa đông năm nay thành phố B vẫn rơi tuyết, nhưng hôm nay rơi tuyết…..những bông tuyết bay phấp phới, tượng trưng cho điềm lành, vài bông tuyết rơi cuốn sổ chứng nhận kết hôn màu đỏ…..
Bên ngoài cục dân chính, là bóng dáng ngọt ngào của hai đang ôm hôn .