Bữa tối ăn xong trong cuộc trò chuyện.
Trong lòng Trâu rõ, con gái và Nguyễn Duật Nghiêu đều là trưởng thành, ngoài hẹn hò, cùng công tác , nhất định ở với , như bà cản cũng cản , hơn nữa, cũng nào công khai ngăn cản chuyện . Trâu ngờ rằng con gái dễ thai như .
Mới ở với bao lâu......thì thai ......
Có thai , đứa trẻ đây?
Muốn, là ?
Mẹ Trâu lo Nguyễn Duật Nghiêu sẽ khiến con gái đau lòng, lo Nguyễn Duật Nghiêu chỉ chơi đùa với con gái, lo Nguyễn Duật Nghiêu cần đứa bé ! Lo đàn ông miệng một đằng thực một nẻo! Lo những lời ba hoa chích chòe Nguyễn Duật Nghiêu đó, sẽ cưới con gái, v.v....nhưng khi con gái mang thai, thì e rằng những lời đó sẽ Nguyễn Duật Nghiêu phủ nhận!
trong lòng Trâu Niệm chắc rằng chuyện chỉ sẽ khiến Nguyễn Duật Nghiêu vô cùng vui sướng.
Mẹ sở dĩ lo lắng, là bởi vì vẫn hiểu đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu , đợi Nguyễn Duật Nghiêu công tác về, lấy hành động thiết thực giải quyết chuyện , thì nhất định sẽ yên tâm.
......
Chín giờ tối, Nguyễn Duật Nghiêu gọi điện thoại cho Trâu Niệm như thường lệ.
Mê Truyện Dịch
“Ở nhà?” Anh hỏi.
“ , hôm nay ngoài.” Trâu Niệm đè nén kích động , chỉ trả lời , cô cũng nên lấy giọng điệu gì để cho .
“Ngoan như ?”
Anh tắm xong, chuẩn nghỉ ngơi, một ở nơi khác bận rộn mấy ngày trời, mong trở về nhà.
Trâu Niệm cầm điện thoại, hồi lâu chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-3013.html.]
Anh hỏi: “Sao thế? Hôm nay tâm trạng ?”
“Không , hôm nay tâm trạng em ....” Trâu Niệm ấp a ấp úng, một hồi lâu, mới hít một thật sâu : “Duật Nghiêu.....em, em....em thai .....”
Đầu dây bên trong nháy mắt liền im lặng.....
........
Buổi chiều ngày hôm , Nguyễn Duật Nghiêu trở về thành phố B với vẻ mệt mỏi.
Điểm đến đầu tiên khi rời khỏi sân bay là tới chỗ Trâu Niệm, Trâu cũng ở nhà, quan tâm bạn trai của con gái mấy câu, hỏi công tác mệt , v.v..... những lời trưởng bối quan tâm tới bậc con cháu. điều Trâu canh cánh trong lòng là con gái khi tin thai với , thì sẽ đối đãi với con gái thế nào.
Cho dù đứa bé , Trâu cũng thoải mái lắm, quá sớm, mới ở bên mới mấy ngày, thì thai. Như thế giống như Niệm Niệm đang ép cưới ....
Nguyễn Duật Nghiêu lên lầu, gặp Trâu Niệm.
Trâu Niệm thấy tới, cố ý ở cửa đợi , đàn ông lên lầu, thấy phụ nữ nhiều ngày gặp của , khóe môi cong lên, sải đôi chân dài tới. Tới cửa phòng ngủ, liền bế cô lên, ôm lòng hôn : “Vất vả , mang thai con cho .”
Giọng Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ…. kích động….cũng cảm ơn. Chỉ là, đang lo lắng cô mang thai thì sẽ mệt khổ, vẫn nhớ rõ triệu chứng nôn nghén đây của Trâu Niệm.
“Không vất vả, em mong sinh cho một đứa con, 36 , muộn thêm nữa, thì con sẽ thấy dáng vẻ trai nhất của mất.” Trâu Niệm hôn lên môi , tươi: “Lần thật , sắp cha , em sẽ bảo vệ con chúng thật .”
…….
Hai lầu đóng cửa hạnh phúc ngọt ngào.
Mẹ Trâu lầu thở dài, trong lòng khó chịu, như bà cũng hy vọng con gái thể sinh đứa trẻ , dù thì con gái cũng từng sảy một đứa, sảy thêm đứa nữa, thì e là sẽ tổn hại tới cơ thể, ngộ nhỡ cẩn thận dẫn tới việc con gái thể sinh nữa thì ? Một phụ nữ, thể sinh con sẽ đau khổ!
……..
Ngay lúc Trâu đang ở lầu lo âu, thì Nguyễn Duật Nghiêu lầu quyết định xong, đăng ký kết hôn , đợi đứa trẻ sinh thì tổ chức hôn lễ, đây cũng là một cách vẹn .