Nhà hàng bình thường, hai thể ăn một bữa đến 100 tệ.
Khoảng 8 giờ.
Trâu Niệm ăn xong , Hướng Dương đang chậm rãi uống canh, ở bàn bên cạnh bắt đầu bàn tán về việc một bác sĩ giải phẫu thần kinh nổi tiếng đến bệnh viện ở thành phố B.
"Ai tiền căn bản thể xếp hàng ..."
"..."
Hướng Dương xong, chút kinh ngạc hỏi Trâu Niệm: "Bệnh của em hình như là phẫu thuật thần kinh ? Khối u trong não..."
“Ừ.” Trâu Niệm gật đầu.
Tuy nhiên, Trâu Niệm hề hào hứng. Cô cũng tìm các bác sĩ ở thành phố B và các thành phố khác , ai dám thực hiện ca phẫu thuật . Vị trí của khối u khá kỳ lạ. Loại khối u cũng khiến của Trâu Niệm thể chuyện.
Khoảng nửa năm khi cô cứu khỏi tự sát, khối u lớn lên trong não cô. Bác sĩ rằng thể phẫu thuật , khối u tạm thời cũng gây tử vong. Mẹ Trâu Niệm sống trong bệnh viện thể ngoài. Cô đang tốn tiền chữa trị, ngăn chặn việc khối u ngày càng .
Nhìn thấy trạng thái của Trâu Niệm, Hướng Dương đặt thìa xuống, : "Em thể thử xem, nhỡ may cơ hội thì , em ngóng một chút . Nếu khối u não cắt bỏ, em dưỡng bệnh một thời gian, thì sẽ thể xuất viện . Không cần tốn nhiều tiền mỗi ngày như nữa. Không chị xót tiền, mà chị nghĩ thể cách chữa khỏi, chúng lựa chọn phương pháp điều trị tích cực!”
Trâu Niệm: “…”
Trâu Niệm xong lời Hướng Dương , trong lòng cô chút u sầu.
Cô ở bàn bên cạnh, bọn họ là những bình thường, nhà khối u trong não, sắp phẫu thuật. Để thận trọng, họ hỏi ý kiến của vị bác sĩ mời đặc biệt về để phẫu thuật, như thế sẽ an hơn.
So sánh với bọn họ, Trâu Niệm giống thế. Ít nhất bác sĩ xác nhận nhà của bọn họ thể thực hiện phẫu thuật. Còn đối với Trâu Niệm, bác sĩ thể phẫu thuật.
Có hy vọng ?
Trong lòng Trâu Niệm một tia hi vọng, nhưng cô sợ hi vọng càng lớn, thất vọng càng lớn.
Sau khi rời khỏi quán ăn, Trâu Niệm suýt nữa ngủ say xe, cô mơ mơ hồ hồ, cũng là do ban ngày dầm mưa nên thấm mệt. Cô buồn ngủ, cảm thấy lạnh, hắt tỉnh hẳn.
“Chưa về đến nhà ?” Trâu Niệm dụi dụi mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-442.html.]
“Mới lái mười phút thôi…” Hướng Dương .
“Em tưởng ngủ lâu .”
"Có em cảm ? Lát nữa mua thuốc ở hiệu thuốc, lên phòng uống thuốc ngủ."
Trâu Niệm gật đầu: "Ừ..."
Trước chín giờ, hai về tới nhà.
Trâu Niệm dùng một ly nước ấm để uống mấy viên thuốc cảm. Cô uống nửa cốc nước trở về phòng, bỏ Hướng Dương đang ghế sofa trong phòng khách đắp mặt nạ, còn cô thì ngủ.
Cô ôm chăn, đau đầu trằn trọc nhưng cuối cùng cô vẫn ngủ trong những giấc mơ hỗn loạn.
….
Tại nơi việc ngày hôm .
Mê Truyện Dịch
Trâu Niệm nhanh chóng thành một công việc trong tay, bắt đầu lướt mạng, chuyên tâm tra về vị bác sĩ đặc biệt mời đến bệnh viện thành phố.
Trên mạng chỉ tìm thấy một thông tin rò rỉ từ những khác. Gần đây một tin, đại khái là dễ gặp như . Ông là giáo sư, mà những công dân bình thường gặp là thể gặp ?
Giọng điệu ăn nho nên nho chua, nhưng vì lo lắng cho bệnh tình của nhà, tiền quyền, gặp giáo sư, nên cảm giác cũng thể hiểu .
Trâu Niệm cũng xem qua Baidu, đại khái là lướt qua những ca phẫu thuật thành công mà ông thực hiện khi còn trẻ. Những ca phẫu thuật mô tả ở đều là những ca phẫu thuật tương đối khó mà hầu hết các bác sĩ đều dám thực hiện hoặc tự tin. Ông thành công trong nhiều trường hợp, hình như vẻ lợi hại.
Trong ảnh lấy bối cảnh là một bệnh viện, ông năm nay 53 tuổi, trong ảnh cũng thấy khác biệt lắm, ông đầu hói và đeo một cặp kính bình thường.
Trâu Niệm bắt đầu ngơ ngác màn hình máy tính...
Cô tự dựa bản cô thì thể gặp vị giáo sư , thứ nhất là phong bì đỏ đủ dày, thứ hai là giới thiệu.
Điểm thứ hai mới là quan trọng nhất. Không giới thiệu thì ngay cả giáo sư cô cũng thể thấy thì đưa phong bì đây? Không nhân phẩm của Trâu Niệm vấn đề, mà là xã hội vốn là như , việc gì đó mà trả một xu thì bao nhiêu năm ?
Muốn thời cổ đại thì dường như thể, từ xưa đến nay, đây là một quy luật vĩnh cửu.