Trâu Niệm xuống, giọng lười biếng : “Chị nghĩ nhiều , hiện tại em chính là một con chim sẻ nhỏ, phượng hoàng cái gì mà phượng hoàng. Cho dù em già thì cũng biến thành gì khác, nhiều nhất cũng chỉ là con chim sẻ già… Được xác định là một màu sắc tươi tắn gì.
Hiện tại quen Nguyễn Duật Nghiêu cũng chỉ là quen mà thôi. Có thể em Hollywood một chuyến để chụp một bức ảnh, thì em liền trở thành minh tinh của Hollywood ?”
“Em luôn quên một sự thật. Em Hollywood chụp một bức ảnh, em quả thực minh tinh! Nguyễn Duật Nghiêu giống . Anh là đàn ông một đêm của em. Nếu đổi là chị thì lên từ lâu !
Dù thì quan hệ của và vợ cũng !” Hướng Dương một tràng, xong liền cảm thấy chỗ nào đó đúng.
Trâu Niệm: “…”
Cô liếc Hướng Dương, cái gì cũng .
Hiện tại Hướng Dương trở lên tuỳ tiện là vì quá khứ cô từng chịu tổn thương. Lúc đó, Hướng Dương đối phương gia đình, khi bọn họ ở bên thì mới . Cô yêu sâu đậm, ngày ngày mắng là tiểu tam, chịu sự hăm doạ từ vợ của đàn ông . Hướng Dương doạ đến mức tinh thần xuất hiện vấn đề nhẹ. Cuối cùng, cô gặp bác sĩ tâm lý một thời gian dài mới trở bình thường như ban đầu.
Sau khi Hướng Dương hồi phục liền đừng mập mờ với đàn ông gia đình, chịu tội chính là bản . Nếu đối phương gia đình , thì đánh c.h.ế.t cô cũng sẽ qua với đàn ông .
Trâu Niệm Hướng Dương quên quá khứ. Hướng Dương còn yêu đàn ông đó nữa, nhưng tính cách của Hướng Dương là ngoài mềm trong cứng, trong lòng cô phục, thể đàn ông vợ lừa chứ!
Trên thực tế, bạn nhất bên cạnh Trâu Niệm từng trải qua loại thống khổ , nên trong lòng Trâu Niệm vẽ một ranh giới rõ ràng với Nguyễn Duật Nghiêu.
Sau khi Hướng Dương ngoài, Trâu Niệm cũng rời giường rửa mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-511.html.]
Cô bắt xe về nhà họ Tô, nhiều ngày về .
Dì bảo mẫu của nhà họ Tô ở đó, Trịnh Lan cũng ở nhà. Trịnh Lan thấy Trâu Niệm thì cũng gì, chỉ ngước mắt cô một cái. Cho dù Trâu Niệm chuyện với nhà , nhưng cô vẫn kiên trì : “Mẹ, con đến thu dọn đồ đạc của con, dọn đến chỗ bạn con ở. Từ bên đó cũng tiện.”
“Đi .”
“Vâng…” Trâu Niệm lên tầng.
Dì bảo mẫu đang bận rộn, bà lắc đầu, trộm thở dài.
Trịnh Lan đeo kính, uống chiều, ở tầng một sách…
Trâu Niệm bước lên cầu thang. Giờ là buổi trưa , vẻ Tô Chính Đông nhà. Thông thường, cuối tuần Tô Chính Đông sẽ ngoài chơi. Thứ sáu bắt đầu chơi thâu đêm, cả ngày thứ bảy là thấy .
Cô mở cửa phòng .
Mê Truyện Dịch
Cô tìm thấy một vali hành lý, cô mở tủ quần áo đặt ở cuối giường, đặt mấy bộ quần áo còn mặc trong vali.
Cô xếp một nửa, cô nhớ trong ngăn kéo vẫn còn một đồ cũng cần mang . Cô sợ va chạm vỡ đồ nên đặt chúng giữa đống quần áo.
Một cái ống tiết kiệm bằng thạch là quà cưới mà Trác Đằng tặng cho cô.
Trâu Niệm cẩn thận đặt trong. Ống tiết kiệm đáng tiền, nhưng là một phần tâm ý của Trác Đằng. Trác Đằng chúc phúc cô và Tô Chính Đông thể tiết kiệm thật đầy hạnh phúc bên trong, để uổng công đau khổ buông tay.