Không cô bệnh, nổi cô lạnh, bất kể cô chịu nhận tiếp nhận, cô là phụ nữ mà bảo vệ, tâm ý yêu cô, tuy rằng thể quang minh chính đại.
Trâu Niệm nhắm hai mắt , tay chuẩn gỡ cánh tay đang ôm cô , đụng cổ tay mạnh mẽ của , nhưng gỡ đôi tay ——
Cô mím chặt môi, dám mở mắt , Trâu Niệm hỏi, Trác Đằng, nếu vẫn còn sống, em thế nào đây?
Ai thể cô , rốt cuộc nên cái gì ?
Nguyễn Duật Nghiêu cho hết thảy nhiệt tình, nhưng cô thể đáp …
Có lẽ sẽ một ngày cô thiếu quá nhiều quá nhiều, sẽ ép cô trở thành một phụ nữ hổ !
Bất cứ gái nào cũng trả cho ——
Thang máy đến tầng cô ấn, âm thanh, ngón tay Trâu Niệm chạm cổ tay .
Nguyễn Duật Nghiêu thả cô .
Trâu Niệm ngoài, nhịn xuống lệ ý nhàn nhạt trong mắt… Ngón tay phát run mở cửa nhà, Hướng Dương còn đang xem ti vi, thấy cô trở , lập tức chuẩn gì đó, nhưng khi thấy bóng dáng đàn ông ở cửa , cô dọa đến mức một miếng bim bim khoai tây chiên kẹt ở trong họng.
"Khụ khụ —— ông —— ông chủ Nguyễn —— "
Trâu Niệm 囧.
Vội vàng cầm ly nước đưa cho cô: "Uống nước uống nước…"
Hướng Dương uống một hớp lớn, vỗ n.g.ự.c một cái mới định, về phía Nguyễn Duật Nghiêu: "Ông chủ Nguyễn, thật ngại quá —— khụ. Làm chê , trong một chút …"
"Không cần." Nguyễn Duật Nghiêu nhàn nhạt .
" lấy đồ." Trâu Niệm phòng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-593.html.]
Hướng Dương chỉ chỉ Trâu Niệm: " giúp em ."
Nguyễn Duật Nghiêu ở cửa, xoay , đốt một điếu thuốc, ngón tay kẹp thuốc lá, qua ở cửa.
Trong phòng ngủ, Trâu Niệm tìm tài liệu về bệnh tình của , cô lấy đầy đủ nhất thể, cái gì thể sử dụng gần như đều sắp xếp , đều cầm đưa qua cho giáo sư.
"Cảm xúc của hai chút vi diệu nha, xảy chuyện gì ." Hướng Dương hỏi.
Trâu Niệm ngẩng đầu, hỏi cô : "Vi diệu, chỗ nào vi diệu, chị cảm thấy xảy chuyện gì…"
“……”
Hướng Dương cạn lời một chút.
Cô cảm thấy thể xảy chuyện gì đó, hôn môi, bày tỏ, giao lưu sâu hơn, chuyện chỉ những yêu đương mới thể … thể hỏi thẳng trực tiếp, đành chú ý quan sát điểm khác thường mỗi ngày của Trâu Niệm.
Nếu như tình huống, thì cô còn khuyên bảo một chút.
Mấy phút , Trâu Niệm sắp xếp tài liệu, ngoài, Nguyễn Duật Nghiêu vẫn hút xong một điếu thuốc, nhận lấy đồ mà Trâu Niệm đưa qua.
"Tất cả đều ở đây, nếu tài liệu gì mang từ bệnh viện về, thì , tới bệnh viện hỏi thử xem, bên bệnh viện lưu trữ hồ sơ khám bệnh của bệnh nhân nữa." Trâu Niệm với .
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu ngẩng đầu, "Không cần, giáo sư cái gì, ông trực tiếp liên hệ với viện trưởng bệnh viện, với bọn họ là , em chờ kết quả thôi. . ."
Trâu Niệm: “…”
Quá thần kỳ , cô dính ánh sáng của như , luôn cảm thấy mất tự nhiên.
"Để tiễn ." Trâu Niệm .
Nguyễn Duật Nghiêu Hướng Dương ở trong phòng khách đang ngừng liếc về phía cửa, với Trâu Niệm: "Không cần, em nghỉ ngơi sớm , buổi tối đừng ngoài một ."