Bệnh viện thành phố B mời vị giáo sư đến việc trong một tuần, bọn họ cũng bỏ ít tâm tư và tài lực, mục đích để cải thiện khoa phẫu thuật tâm thần của bệnh viện thành phố.
Thế mà Nguyễn Duật Nghiêu vì của cô, sẵn sàng bỏ tiền để giáo sư ở thêm một tuần nữa.
Cái gọi là đút lót ? Cô thấy gọi là quy tắc ngầm thì thích hợp hơn.
Trâu Niệm nhất thời hồ đồ , nên định nghĩa thế nào...
Sau khi từ biệt viện trưởng, Trâu Niệm đường cái, ánh mắt vô hồn bốn phía xung quanh... Món nợ mà cô nợ Nguyễn Duật Nghiêu ép bức cô tới mức cô thể nào thở nổi, cho dù khí trong lành đến thì Trâu Niệm vẫn cảm thấy vô cùng độc hại, hít thở khiến con choáng váng.
Một tiếng còi xe đinh tai nhức óc vang lên, đánh thức Trâu Niệm đang thất thần.
Cô sang bên cạnh, một chiếc xe thể thao màu trắng của nữ chậm rãi đỗ ở ven đường, mui xe mở . Cô cảm thấy quen thuộc, nhưng nhất thời nhớ từng thấy chiếc xe ở .
Người phụ nữ chậm rãi tháo kính râm xuống, lộ khuôn mặt xinh sáng ngời, mỉm với Trâu Niệm : “Còn nhớ ? Chắc là vẫn nhớ chứ.”
“Cô Trác.” Trâu Niệm gật đầu, tất nhiên là cô nhớ.
“Được , lên xe , chúng chuyện một chút, chuyện với cô.” Trác Địch .
Trác Địch là vợ của Nguyễn Duật Nghiêu, cô tìm cô gì?
Chẳng lẽ là vì cô phát hiện dạo cô và Nguyễn Duật Nghiêu gặp mặt nhiều quá, thế nên mới đến tìm cô? Định cảnh cáo cô?
Mê Truyện Dịch
Không mục đích là gì, nhưng tóm là đến ý , Trâu Niệm nghĩ thầm, nhưng vẫn lên xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-611.html.]
Cô ghế lái phụ, Trác Địch nhanh chóng lái xe .
Xe chạy một quãng xa, điện thoại của Trác Địch đột nhiên reo lên, cô liền dừng xe bắt máy. Mặc dù xe của bọn họ dừng ở xen đường, nhưng vị trí dừng xe rõ ràng là trái với quy định.
Trâu Niệm gì, dù cô cũng là con gái của thị trưởng, vi phạm chút luật lệ giao thông thì chứ!
Trác Địch nhanh chóng điện thoại xong, là của bên tiệm trang sức gọi cho cô , bảo trang sức đến, khi nào cô định đến lấy.
Sau khi cúp máy, ngón tay thon dài của Trác Địch tùy tiện sờ một chút lên tay lái, mắt vẫn thẳng về phía , hỏi Trâu Niệm: “Gần đây cô gặp Duật Nghiêu ?”
Trâu Niệm thản nhiên trả lời: “Dạo Hồng Viễn và tập đoàn Nguyễn thị đang hợp tác với , thế nên và Nguyễn cũng thỉnh thoảng gặp gỡ.”
“Cô Trâu cần căng thẳng như , ý tứ chất vấn cô . Con từ đến nay đều quan tâm lắm đến sinh hoạt cá nhân của chồng , nếu cô tin thì cô thể hỏi chồng xem.” Trác Địch .
Trâu Niệm hiểu nổi phụ nữ nữa, rốt cuộc trong lòng cô đang tính toán cái gì ?
Trác Địch Trâu Niệm, ánh mắt giống như thản nhiên giống như nghiêm túc, hỏi cô: “Cô Trâu, mối quan hệ giữa cô và chồng của cho lắm ? hai sắp ly hôn .”
"..." Trâu Niệm.
Sao cô cả chuyện ?
“Cô Trâu, đầu tiên chúng gặp ở khách sạn Thế Kỷ, cô và chồng ... Xảy tình một đêm.”