“Lúc cô và Duật Nghiêu phát sinh quan hệ ở trong phòng, đang ngoài cửa...” Trác Địch kể chuyện. Cô canh ngoài phòng khách sạn, dám gây động tĩnh gì. Mặc dù Nguyễn Duật Nghiêu và Trâu Niệm mất lý trí, nhưng năng lực khống chế của Nguyễn Duật Nghiêu vẫn luôn tệ. Cô sợ mà lên tiếng sẽ quấy rầy Nguyễn Duật Nghiêu, đánh thức lý trí của !
Chờ đến khi bên trong vang lên những âm thanh rên rỉ triền miên thì cô mới rời , đồng thời lệ rơi đầy mặt. Cô yêu Nguyễn Duật Nghiêu, yêu vô cùng vô tận. Cô yêu nhiều năm, hiểu cái gì gọi là ái tình, vẫn một cố chấp ngưỡng mộ một đàn ông duy nhất là Nguyễn Duật Nghiêu!
Cô hi vọng khi trưởng thành thì thể gả cho , nhưng mà, Nguyễn Duật Nghiêu sớm yêu !
Khi Trác Địch chắc chắn về tình cảm của , yêu Nguyễn Duật Nghiêu thì cô chuyện với của . Cô và cùng phấn đấu để phận như ngày hôm nay, cuối cùng cô cũng xứng đôi với Nguyễn Duật Nghiêu, cô là con gái của thị trưởng!
Cô cứ nghĩ gả cho Nguyễn Duật Nghiêu là chuyện hạnh phúc nhất đời, nhưng trong quá trình đó, ánh mắt của cô thế giới và bản , là kinh dị.
Trong nỗi kinh dị đó còn một tia chờ đợi ngày nắng, cô cảm thấy chuyện còn xa nữa.
Trâu Niệm Trác Địch như thì hai tay vô thức siết chặt , thì là Trác Địch , như thì chuyện đều thể lời giải thích .
Điều duy nhất mà cô nghĩ thông chính là, tại Trác Địch như ?
chuyện xảy , hỏi tại thì cũng xoay chuyển gì?
Cái gì mất mất , Trâu Niệm nguyên nhân. Nếu như , nhất định cô thừa nhận là và Nguyễn Duật Nghiêu phát sinh quan hệ một đêm đúng ?
Mê Truyện Dịch
Cô sẽ thừa nhận, cho dù Trác Địch là cô nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-613.html.]
Không chứng cứ, cô thà c.h.ế.t cũng nhận!
Hôm nay mục đích Trác Địch tới đây rõ ràng, chính là cô chính miệng thừa nhận chuyện . Chắc là một lời cô đang chờ Trâu Niệm thừa nhận với cô, hoặc là uy hiếp, hoặc là những ý định quỷ quái nào đó.
Thế nên, cô thừa nhận.
Đối với phụ nữ tính kế để cướp mất đầu tiên của cô, Trâu Niệm chán ghét vô cùng. Cô chỉ thể vung tay tát cho cô một cái, dạy dỗ phụ nữ đáng ghét !
Trâu Nhiệm chỉ thể nhẫn nhịn. Cũng may là cô vẫn thể nhẫn nhịn , tức giận đến mức độ mất hết lý trí .
Gây thù chuốc oán với con gái của thị trưởng chuyện thông minh.
“Cô Trác, thực sự hiểu cô đang cái gì. Hôm đó đúng uống say, nhưng khi tỉnh thì đang yên vị giường, hề chuyện gì khác phát sinh cả...” Trâu Niệm vô cùng nghiêm túc.
Trác Địch siết chặt vô lăng, ánh mắt lạnh lẽo Trâu Niệm. Hai bốn mắt , Trác Địch mãi mà bất cứ vẻ chột nào trong mắt Trâu Niệm.
“Cô thừa nhận?”
“Không chuyện gì xảy thì thừa nhận ?”
Trác Địch chằm chằm Trâu Niệm, đó đổi một cách khác: “Cô Trâu, chồng ưu tú, điểm chắc cô chứ nhỉ.”