Sau khi tan về nhà, Trâu Niệm nấu ba món và một món canh, lượng đồ ăn ở mỗi một dĩa đồ xào ít, cho nên hai thể ăn hết, sẽ lãng phí dù chỉ là một ít.
Hai phụ nữ, kiểu thục nữ trong sáng chính tông, cũng chú trọng như thế, trắng là chút tùy tiện cẩu thả.
Xem chương trình giải trí TV, cố gắng tận hưởng niềm vui, bàn nhỏ sofa thì chất đầy những tờ báo, bưng cơm và đồ ăn tới phòng khách ăn, ăn xem TV, là một loại hưởng thụ mà Hướng Dương và Trâu Niệm quen.
Ăn bàn, sẽ trở nên chuyện phiếm .
"Nói chứ Nguyễn Duật Nghiễu thật là hào phóng với em, cho giáo sư ít tiền đấy, xem là nghiêm túc chơi đùa với em." Hướng Dương , giống bộ dạng la làng nhảm ngày thường, mà nghiêm túc .
Cũng ầm ĩ kiểu em thật hạnh phúc, mà lúc cũng nổi!
Hướng Dương là cảm thấy, tình cảnh Trâu Niệm nguy hiểm, cô gặp Nguyễn Duật Nghiêu vài , nhưng dù cũng hiểu lắm về tính tình , tốn tâm tư thời gian, tiêu một tiền lớn cho Trâu Niệm như thế, dần dà cứ tiếp tục như thế nữa thì bao giờ cũng sẽ xảy chuyện.
Hướng Dương luôn cảm thấy sự kiên nhẫn của một là giới hạn, đợi tới một ngày Nguyễn Duật Nghiêu ép Trâu Niệm tới tình cảnh còn đường lui, thì .
"Thật giả bây giờ quan trọng, thật giả cũng thích hợp....đợi em phẫu thuật thành công, bình phục , em sẽ nghĩ lối ..." Trâu Niệm .
"Ừm, vẫn là đợi phẫu thuật ." Hướng Dương húp canh.
Sáng thứ bảy, Trâu Niệm vốn định ngủ một giấc cho , nướng cho khét lẹt, thừa dịp cuối tuần ngủ bù một chút, tới tuần thì cố gắng cho một tuần mệt mỏi.
mới hơn chín giờ, thì nhận điện thoại của giáo sư.
Trâu Niệm lập tức dậy, xuống giường, sàn, nghiêm túc .
"Ừm, ....bên sẽ chuẩn , vấn đề, đều thành vấn đề....." Trâu Niệm .
"Cảm ơn cô...."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-642.html.]
Kết thúc cuộc trò chuyện, Trâu Niệm cầm điện thoại nhíu mày, cổ chút đau, đưa tay lên xoa, đầu thì thấy Hướng Dương cũng dậy.
Hướng Dương cầm ly nước, uống một ngụm, hỏi cô: "Sớm như ai gọi thế?"
"Thứ bảy tìm em gì?"
"Giáo sư cho em , là thứ ba ông sẽ rời khỏi thành phố B, phẫu thuật của em, ông vẫn là về Bắc Kinh nghiên cứu phương án cụ thể với đồng nghiệp ở bệnh viện bên đó, chuẩn cũng mất mấy ngày. Điều kiện bệnh viện bên đó hơn thành phố B bên nhiều. Giáo sư ông cũng cần phối hợp phẫu thuật, mới thể đảm bảo phẫu thuật thành suôn sẻ.
Em cũng xin nghỉ, cùng tới Bắc Kinh phẫu thuật..." Trâu Niệm hít sâu một .
Hướng Dương mím môi, "Ngày nào ?"
"Sau một tuần nữa." Trâu Niệm xoa xoa huyệt thái dương, ném điện thoại lên giường: "Không ngủ nữa, tắm đây, nghiên cứu chuyện chuyển viện cho em....."
Hơn mười giờ, Trâu Niệm tới bệnh viện.
Tới phòng bệnh, gọi cô, Trâu Niệm cúi xem gì, rõ lắm, nhưng chắc là chuyện phẫu thuật.
Trâu Niệm mỉm an ủi: "Mẹ, yên tâm , nhất định sẽ thôi, vị giáo sư giỏi, tỷ lệ thành công gần như là 100%.
Mê Truyện Dịch
Qua mấy ngày nữa thì chuyển viện, tâm trạng duy trì trạng thái nhất, đừng lo lắng gì hết, giáo sư tới từ Bắc Kinh giống như thành phố B, nhất định chỗ hơn những bác sĩ bình thường khác, con lòng tin với sự bình phục của !"
"Cái gì?" Trâu Niệm cúi , lắng .
Hít một , suy nghĩ mới : "Tiền vấn đề, thực tiền ca phẫu thuật cũng nhiều lắm, Chính Đông giúp con xoay sở tiền , cũng gì, một nhà phân biệt cô, và đều với con, cơ hội bình phục, đều vui mừng."
Trâu Niệm cảm thấy từ đầu tới cuối đều lo lắng, chính là bởi vì chồng Trịnh Lan giờ từng tới thăm bà sui , một năm, nhưng từng tới thăm dù chỉ một .
Mỗi Trâu Niệm tới, đều dối, chồng bảo cô bà hỏi thăm sức khỏe, đều nửa tin nửa ngờ, điều Tô Chính Đông điều đó , sẽ thường xuyên cùng Trâu Niệm tới bệnh viện thăm , cũng sẽ tỏ như vợ chồng ân ái đằm thắm, gần đây, giữa hai xảy nhiều chuyện như , nên đoán chừng Tô Chính Đông tới nữa.
Có điều nhịn thêm chút nữa, cố gắng qua mấy ngày , đợi phẫu thuật tất bình phục , cần lo lắng vui mệt tim mà bệnh tình chuyển biến nữa, thì thể chuyện chuẩn ly hôn .