Chân cô bước ngoài, chân Trâu Niệm mang giày cao gót đột nhiên vấp.
"A ——" Trâu Niệm kêu lên, trán đập cửa thang máy, nhẹ nặng nhưng vẫn đau.
Quay đầu Tô Tư, mặt Tô Tư đầy vẻ xin : "Thật xin , cố ý... cũng ngoài, trùng hợp vấp cô mà thôi..."
"..." Trâu Niệm , trong lòng ghim sự việc !
Trở chỗ , cô xem qua cái trán, ngón tay đè nhẹ lên, đau...
Cô vẫn luôn tập trung việc, đến giờ tan tầm, cô mới ngẩng đầu, đồng nghiệp thấy trán cô, kinh ngạc kêu lên: "Trán cô , trán một chỗ xanh xanh kìa!"
“Hả?” Trâu Niệm lấy tay sờ thử, quả nhiên đau hơn lúc nãy, tìm cái gương xem mới phát hiện chỗ xanh xanh trán, cô tức giận về phía Tô Tư rời , nếu cô đang mang thai, cô nhất định sẽ tính sổ với cô !
Cô ngoại trừ nghĩ cách gả cho Tô Chính Đông, thì chính là so tài với cô...
Rời khỏi công ty, điện thoại di động reo lên.
Là điện thoại của Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm do dự hồi lâu, cô nên máy ?
Lúc , phía vang lên tiếng còi xe, Trâu Niệm sang, đó là một chiếc SUV màu trắng, cửa xe từ từ hạ xuống, cô thấy , lúc mới máy.
"Sao ở cửa công ty chúng thế?"
"Lên xe , nếu xuống xe qua chỗ em ——" Anh .
Trâu Niệm cúp điện thoại, đầu thoáng qua cửa công ty, chiếc SUV màu trắng , chắc là ai nhận đúng chứ?
Cô tới, chỉ sợ thật sự xuống!
Trâu Niệm tới, mở cửa xe, bước lên xe.
Nguyễn Duật Nghiêu liếc cô, thấy cô an ghế phụ lái, mới khởi động xe.
Sắc mặt Trâu Niệm bình tĩnh bên ngoài Hồng Viễn, khá , ai chú ý tới việc cô lên xe.
Xe lái xa Nguyễn Duật Nghiêu mới dừng xe ở bên đường, hỏi cô: "Đi ăn cơm ?"
"Có chuyện ?" Trâu Niệm đầu, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-713.html.]
Nguyễn Duật Nghiêu cũng cô, ánh mắt thâm trầm: "Không , đơn thuần chỉ là ăn cơm chung với em."
"Được ." Trâu Niệm cúi đầu.
Xe nữa chạy , thật sự lái tới một nhà hàng, mỗi một cùng ăn cơm, đều là nơi lựa chọn.
Thật thì Trâu Niệm tò mò, khi xuống xe nhịn hỏi : "Anh thích ăn cơm tây?"
“Tàm tạm.” Nguyễn Duật Nghiêu đáp.
Trâu Niệm , sững sốt, cô bóng lưng đàn ông đang trong nhà hàng, nếu thích ăn lắm, tại nhiều dẫn cô ăn cơm tây như ?
Cô đặc biệt thích ăn cơm tây...
Mê Truyện Dịch
Đến trong nhà hàng, hai đều xuống.
Nguyễn Duật Nghiêu dường như thấu suy nghĩ của cô, mở miệng : "Lần ăn chung món gì, em dẫn ."
"..." Trâu Niệm.
Cô ngẩng đầu , bỗng dưng cúi đầu xuống, gì.
Trâu Niệm miễn cưỡng chọn vài món, chỉ qua loa chọn đại, cũng trông cậy việc ăn ngon.
Nguyễn Duật Nghiêu tiếng nào, hai ở chỗ gần cửa sổ, đều mặt , cũng một câu trò chuyện.
Không lâu , thức ăn bưng lên, Trâu Niệm ngẩng đầu, vô tình chạm mắt với , vội vàng né tránh, tập trung ăn cơm.
"Đừng cùng Tô Chính Đông tới Bắc Kinh." Anh chuyện mà lo nghĩ trong lòng.
Trâu Niệm ngẩng đầu, ngừng việc ăn cơm, nhàn nhạt thoáng qua đàn ông đang ăn cơm một cách ưu nhã ở đối diện, " thật sự ngăn cản Tô Chính Đông, một hai cho bằng , là một sống, ngăn cản bằng cách nào..."
"..." Nguyễn Duật Nghiêu.
Trâu Niệm suy nghĩ một chút, tiếp tục : "Anh thì , dù cũng chậm trễ việc gì của , Bắc Kinh ở cạnh trong thời gian phẫu thuật, cũng hẹn hò với , cho nên sẽ xảy chuyện gì..."
"Em đang, giải thích với ?" Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ giọng.
Trâu Niệm sững sốt, gương mặt lập tức nóng lên, ngay đó cúi đầu che giấu, lắc đầu : "Không ý , đừng hiểu lầm, chỉ là trùng hợp những câu mà thôi."
Trâu Niệm hổ...