"Chuyện này là thế nào ?" Trịnh Lan tới, hỏi.
"Mẹ . . ." Tô Chính Đông ngẩng đầu, chào hỏi.
Trịnh Lan hiển nhiên là sáng sớm vừa tới Hồng Viễn liền đến văn phòng của con trai, vừa đúng lúc thấy được cảnh này.
"Hai người đang nói cái gì vậy ?" Trịnh Lan hỏi một câu.
Tô Chính Đông mở miệng nói.
Trâu Niệm ngối đối diện nói: "Con muốn một mình Bắc Kinh, cần , nhưng đồng ý . . ."
"Ai cho phép con Bắc Kinh chứ ?" Giọng điệu Trịnh Lan tốt.
Trịnh Lan nhìn chằm chằm Trâu Niệm, bà làm mẹ, thật vất vả mới chờ mong con trai và con dâu ly hôn, trong lòng bà đang rất vui vẻ, làm có thể để con trai và con dâu có thời cơ ngoài cùng chung sống được ?
Phải biết rằng, một người phụ nữ vào lúc đang bất lực thì rất dễ ỷ lại vào người khác, Trịnh Lan lo lắng, người con dâu này sẽ dấy lên tình cảm với con trai mình khi ở lại Bắc Kinh, đến lúc hai người trở về lại muốn ly hôn nữa, như vậy phải làm ?
Trịnh Lan cảm thấy con trai ly hôn là tốt, gia thế, tướng mạo của con trai, bà đều cảm thấy kém cạnh người khác ! Sau khi ly hôn, hoàn toàn có thể tìm một người tốt hơn, tối thiểu cũng phải là con gái của người có quyền thế ở Thành phố B.
Trịnh Lan nghĩ rằng, con trai ly hôn một lần thì những người con gái sẽ bất mãn, mà ngược lại sẽ càng yêu hơn.
Đối với con trai, Trịnh Lan là hài lòng 100% từ đầu đến cuối.
"Mẹ, mẹ có ý gì." Tô Chính Đông hiểu.
Trịnh Lan liếc nhìn con trai một cái, ánh mắt lập tức chuyển hướng sang Trâu Niệm: "Hiện ̣i chính là thời điểm công ty bận rộn nhất, công trình của tập đoàn Nguyễn thị vẫn có một diện mạo hoàn chỉnh, con ngay từ đầu đã phụ trách dự án này, có phải bây giờ nên toàn tâm toàn ý làm tốt công việc , chứ lại làm những chuyện riêng cá nhân như thế ?"
"Mẹ con phẫu thuật, phải chuyện nhỏ . . ." Trâu Niệm lạnh nhạt nói, trong lòng cũng đã rất phẫn nộ.
"Mẹ biết mẹ con phẫu thuật !"
Giọng nói của Trịnh Lan cố gắng nói to lên vài lần: "Con là bác sĩ ? Cần phải theo phẫu thuật ? Mọi chuyện đều có người của bệnh viện giúp đỡ! Con ở đây chờ tin tức là được rồi ? !
Phẫu thuật nên thành công đương nhiên sẽ thành công, thành công, cũng phải con thì sẽ có thể thành công được !"
"— — Mẹ, mẹ dang nói gì vậy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-732.html.]
Con gái cùng trong quá trình phẫu thuật ?" Tô Chính Đông nổi nữa.
Con mắt Trịnh Lan liếc sang Tô Chính Đông: "Hôm nay mẹ vẫn là người ̣nh đoạt ở Hồng Viễn ! Công ty này vẫn còn may mắn vì mẹ giao cho con, nếu mọi nguyên tắc đều bị con phá vỡ hết, tất cả đều dựa vào người con yêu thích — — Hạng mục của tập đoàn Nguyễn thị, chậm trễ một ngày sẽ làm lãng phí biết bao tiền bạc của bao nhiêu người, trong lòng các con biết ? Mẹ là một doanh nhân, e rằng sẽ chỉ lo cho lợi ích của mình thôi ! Thế nhưng — — con có Bắc Kinh , ảnh hưởng đến kết quả phẫu thuật !
Đậy là sự thật !"
Tô Chính Đông nhìn về phía Trâu Niệm, nhíu mày, nói với mẹ: "Mẹ, đừng quá đáng, con biết mẹ thích người con dâu này, nhưng đó là lựa chọn của con, chọn rất nghiêm túc, mẹ biết rõ con yêu nhiều thế nào.
Sau khi cưới con đối với cô ấy có lạnh nhạt một chút, nhưng chuyện này đều có nguyên nhân, hiện ̣i trong lòng con, cô ấy là người con yêu, mẹ, đừng nói những lời hung hăng nữa."
Mê Truyện Dịch
Trịnh Lan lắc đầu: "Tóm lại mẹ cho phép !"
Nói xong, Trịnh Lan từ ghế salon đứng dậy, ngoài.
"Mẹ — —" Tô Chính Đông hét lên một tiếng.
Trâu Niệm vẫn luôn đứng ở đó, thì chỉ có chuyện phiền phức là Tô Chính Đông sẽ Bắc Kinh mà còn cả ý nghĩ của Trịnh Lan . . . lại cho cô Bắc Kinh ?
Bà là động vật máu lạnh ?
Trịnh Lan cũng là một người mẹ, chịu đặt mình vào vị trí người khác mà suy nghĩ một chút ?
Trâu Niệm hít lấy một , có lẽ bản có cùng đổi được tình hình, thế nhưng, có người mẹ nào lại muốn nhìn thấy con gái mình ngồi bên cạnh chứ ?
Trước khi phẫu thuật, cho mẹ hy vọng, nói hai câu trấn an mẹ.
Cô người, chuẩn bị rời khỏi văn phòng của Tô Chính Đông.
"Niệm Niệm . . ." Tô Chính Đông gọi cô.
Trâu Niệm đứng một lúc, hai bàn tay nắm chặt vào, hít sâu . . . Không nói gì mà dứt khoát ngoài.
Tô Chính Đông cũng rầu rỉ, đang suy nghĩ cách liên lạc với mẹ , cùng .
Trâu Niệm ngồi ở chỗ làm việc của mình, đang nghĩ cách làm , xin phép nghỉ thì được, như thé nào bây giờ ?
cô nhất ̣nh sẽ để mẹ Bắc Kinh phẫu thuật một mình.