"Bắc Kinh." Trợ lý Đổng lặp một chút.
Cô âm thầm suy đoán, lẽ Nguyên tổng gặp cô Trâu?
“Vâng, sẽ lập tức đặt vé máy bay cho , hi vọng thể đặt .” Trợ lý Đổng ngoài.
Nguyễn Duật Nghiêu màn hình điện thoại di động sáng lên, vẫn nỡ xóa lịch sử trò chuyện tối hôm qua, cũng nữa.
Không nào tâm trạng giống như nữa, nỡ xóa lịch sử trò chuyện với nào đó, thỉnh thoảng sẽ lôi tin nhắn của đó .
Mười lăm phút , trợ lý Đổng gõ cửa văn phòng của Nguyễn Duật Nghiêu, cô hỏi vé máy bay .
“ sẽ lập tức lên đường, bên nếu như chuyện gì gấp thì gọi điện thoại cho , nếu là chuyện gấp thì cứ tạm hoãn ...” Nguyễn Duật Nghiêu phân phó vài câu đơn giản, đó cầm áo khoác lên, khỏi văn phòng.
Trợ lý Đổng theo bóng lưng của Nguyễn tổng, đành gật đầu.
Năm rưỡi chiều nay là thời gian phẫu thuật của Trâu. Nếu như cuộc phẫu thuật thuận lợi thì hơn chín giờ là sẽ kết thúc, còn nếu như chuyện ngoài ý thì kéo dài tới tận nửa đêm.
Trâu Niệm căng thẳng vô cùng, thậm chí khi cánh cửa phòng phẫu thuật thì cô còn nhịn mà run lên.
Sáng sớm hôm nay cô tới bệnh viện, bác sĩ đưa cô đủ loại kiểm tra, hết thảy chuyện đều bình thường. Trâu Niệm ở một bên, da đầu tê dại, bởi vì trong phim những tình tiết như thế mà trong lòng cô vẫn luôn sợ hãi những cuộc phẫu thuật dù lớn nhỏ.
Tất nhiên là cô thể hiện sự lo lắng của mặt , chỉ thể cố gắng nhẫn nhịn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-811.html.]
Cả một buổi sáng, Trâu Niệm nhẫn nhịn tới mức tay chân lạnh buốt. Cô ngừng thở dài, lúc chỉ còn hai tiếng nữa là đến năm rưỡi, Trâu Niệm còn dám phòng bệnh nữa. Mặc dù giáo sư tỷ lệ thành công cao, nhưng cô vẫn thể nào yên tâm .
Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Trâu Niệm dãy hiện lên màn hình, là Nguyễn Duật Nghiêu.
Bình thường thường gọi điện đến buổi sáng và buổi tối, bây giờ gọi buổi chiều?
“Em đang ở ?” Nghe thấy đầu dây bên bắt máy, lập tức lên tiếng, giọng từ tính.
Trâu Niệm hít sâu một , để lộ tâm trạng căng thẳng của : “ đang ngoài hành lang bệnh viện, gọi điện tới giờ , chuyện gì ?”
Đầu dây bên trả lời, chỉ thể thấy tiếng hít thở đều đều của .
“Sao chuyện?” Trâu Niệm hỏi.
Bên phía Nguyễn Duật Nghiêu triệt để âm thanh, Trâu Niệm thấy thế thì khỏi kinh ngạc. Cô áp sát điện thoại tai, nhíu mày cố gắng lắng âm thanh ở đầu dây bên , đang gì.
“Alo?” Trâu Niệm lên tiếng.
Bên phía Nguyễn Duật Nghiêu vẫn bất cứ âm thanh nào.
Bởi vì tất cả sự chú ý của Trâu Niệm đều tập trung điện thoại di động, tìm kiếm âm thanh của ; Thế nên, chậm rãi tới gần cô mà cô cũng phát hiện .
Mê Truyện Dịch
Người đàn ông cầm điện thoại, đặt ở bên tai, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, lời nào, ảnh cao lớn chậm rãi tiến về phía .
Người đàn ông dần dần tới gần Trâu Niệm, từ phía ôm lấy cô. Động tác của nhẹ, cúi xuống, đôi môi mỏng dán lên gương mặt Trâu Niệm... Nhẹ nhàng hôn lên má cô.