Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Duật Nghiêu khẽ giật , áo sơ mi của dính son môi?
Anh cúi đầu phụ nữ đang sức giãy dụa trong lòng , suy nghĩ một chút. Ký ức của về ngày hôm đó vô cùng rõ ràng, cũng nhớ rõ gặp những nào. Anh bắt cô thẳng mắt : “Chuyện nhất định giải thích, dấu son môi đó thể là do Trác Địch in lên. Có một em cũng ở trong phòng việc của , lúc đó em trốn ở giá sách, chắc chắn cũng tiếng cô , cô luôn luôn xuất hiện một cách bất ngờ bên cạnh . Hôm đó cô đột nhiên xuất hiện, trong lúc đề phòng thì tìm cơ hội in dấu son môi lên áo sơ mi của , đây cũng chuyện khó khăn gì.
Lúc ở Bắc Kinh, em vì chuyện mà giận dỗi ?”
Trâu Niệm đột nhiên cảm thấy sai .
Cô nên chuyện áo sơ mi, nên hỏi . Thế nhưng, rốt cuộc là vì mà cô thốt câu hỏi như , chính bản cô cũng sẽ giải thích chuyện đó với .
Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ nhàng hôn cô, nhanh chóng rõ ràng chuyện để tránh hiểu lầm: “Ngày rời thành phố B Bắc Kinh, và Trác Địch đột nhiên đến bệnh viện thăm cha , đó tới phòng việc của . và cô rùm beng một trận, dấu son môi chắc là dính trong lúc đó. Chiếc áo sơ mi đó mặc suốt cả ngày, mà trong ngày đó cũng chỉ tiếp xúc với hai phụ nữ, nếu là em thì chỉ thể là cô . Nếu em tin, cho trích xuất camera cho em nhé?”
Trâu Niệm nhắm mắt , cô tin tưởng lời giải thích của . Cô hít sâu một , lắc đầu: “Nguyễn Duật Nghiêu, cần xem camera gì cả, thả tiếp...”
“Không thả...” Anh hôn lên môi cô, ôm chặt cô chịu buông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-943.html.]
Cô giật giật thể, từ ghế sofa trượt xuống, nhưng ôm cô chặt chẽ như giam trong nhà tù. Nguyễn Duật Nghiêu nắm chặt lấy tay cô, đôi môi càng ngày càng triền miên cô, mỗi lúc mỗi kịch liệt.
Anh thở hổn hển, hôn lên cổ cô: “Em nghĩ oan cho , lúc đó em hỏi ?
Chỉ vì một dấu son áo mà em phớt lờ tận nửa tháng trời. Trâu Niệm... Nói cho ... Em định đền bù tổn thất cho kiểu gì đây?”
Mê Truyện Dịch
Bàn tay to lớn của di chuyển khắp cơ thể cô, đầu ngón tay mật chạm cơ thể cô, biểu thị sự hài lòng của , ngay đó, thở hổn hển đè cô xuống ghế sofa, sức nặng dồn hết lên cô.
Nguyễn Duật Nghiêu tháo thắt lưng của , thở hổn hển tràn đầy dục vọng. Anh nắm lấy một tay cô, di chuyển về phía hạ của .
“Nguyễn Duật Nghiêu... Ưm... Đừng... Đừng mà... Ưm...” Trâu Niệm khó khăn vặn vẹo thể, tay của cô siết chặt , đặt ở bên trong quần lót của cô. Anh điên cuồng cọ xát thể lên thể cô, những lời dâm đãng khiến cô hổ đỏ bừng mặt mũi: “Nó cứng bao nhiêu là mơ tưởng đến em nhiều bấy nhiêu...”
Trâu Niệm một nữa ý thức một chuyện, những suy nghĩ trong lòng và cảm giác của thể liên quan gì đến .
Cô thể nào rút tay . Bàn tay nhỏ nhắn của cô cứ thể trong tay , theo nhịp của mà vuốt ve thứ cứng rắn nóng hổi ưỡn lên to dài của .