“… Không cần cần, hai ăn , em ăn xong từ lâu .” Trâu Niệm từ chối lời mời của Hướng Dương. Hai hẹn hò, cô thể bóng đèn chứ?
Mình cô ở nhà ăn chút gì đó là .
Sau khi cô ấn nút ngắt điện thoại, cô đặt điện thoại lên bàn .
Trâu Niệm tắm, cô tắm một ở căn hộ của Nguyễn Duật Nghiêu, về cô tắm một nữa. Không gì đáng ngạc nhiên, khi quấn lấy , khắp cơ thể cô đều vết hôn bầm tím, một vùng da đặc biệt nhạy cảm và trắng trẻo cơ thể cô cũng dấu vết do ngón tay cọ xát mạnh.
Sau khi bộ quần áo ở nhà đơn giản thoải mái, cô sấy tóc, cô mở tủ lạnh tìm đồ ăn thì phát hiện ngay cả một hộp mì ăn liền cũng .
Cô thường mặc quần áo ở nhà xuống lầu, hôm nay cũng . Cô mặc quần dài, tay áo dài ba phần tư, an và bảo thủ. Bên ngoài trời tối.
Cô cầm chìa khoá và ví tiền, khỏi nhà và thang máy.
Khi đến siêu thị nhỏ, ban đầu cô ăn mì gói, nhưng thấy lúc vẫn còn bán rau khá tươi, nên Trâu Niệm mua một ít rau và gạo. Cô thanh toán tiền về căn hộ…
Một cô bận rộn trong nhà, cơm sắp chín và rau cũng sắp nấu xong .
Đột nhiên điện thoại bàn vang lên.
Cô , là điện thoại của Nguyễn Duật Nghiêu. Tim cô đập nhanh hơn, quen lâu như , loại kích động mới đúng.
“Đến ?” Cô hỏi.
“Đến . Em đang gì ?” Anh hỏi.
Trâu Niệm bàn một cái: “Đang nấu cơm, xong, đang chuẩn ăn…”
“Một ? Hay là ăn cùng với chị cùng phòng?”
“Ăn một .”
“Gọi video .” Anh thì đề nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-962.html.]
Trâu Niệm gật đầu.
Cô cầm laptop đặt lên bàn, mở video cùng chuyện…
Nguyễn Duật Nghiêu ở bên , dường như đang ở khách sạn, dựa chiếc giường lớn trải ga giường màu đen trắng, mặc áo sơ mi, tay cầm túi xách.
Anh thấy cô biến mất khỏi màn hình. Anh cô đang gì. Một lúc thấy cô xuất hiện màn hình, một cô gái nhỏ dịu dàng và tươi tắn.
"Đây là túi tài liệu, xong với ..." Trâu Niệm mở túi tài liệu , ngẩng đầu . Xuyên qua màn hình, cô cũng thấy trong mắt tình ý. Anh chăm chú cô. Trâu Niệm xua tay, cách màn hình nhắc nhở : “ đang chính sự với đấy."
“Em ăn cơm , ăn xong chúng tiếp.” Anh cô.
Anh thấy bàn một đĩa rau, một cái bát trống và một đôi đũa.
“ xong , cần ăn cơm vội…” Trâu Niệm nhớ kỹ chuyện , nhanh chóng rõ với .
Nguyễn Duật Nghiêu kiên trì , “Ăn cơm, lời… nếu nữa.”
Lại là giọng điệu uy hiếp. Được thôi, cô đẩy văn kiện sang một bên, cô cầm bát phòng bếp lấy một bát cơm trắng. Cô bàn ăn, cô nhíu mày màn hình, hổ : “Anh chằm chằm như , ăn nổi… tạm thời tắt ?”
Anh lắc đầu…
“ ăn nhanh.” Cô .
Mê Truyện Dịch
“Không cần tắt video, em từ từ ăn, tắm …” Anh xong liền rời , trong video chỉ còn hình ảnh cái giường.
Anh tắm , Trâu Niệm bắt đầu ăn cơm.
Cô ăn màn hình, sợ đột ngột, nhưng dù cô ăn nhanh thế nào cũng thể nhanh bằng tắm. Anh quấn một chiếc khăn tắm quanh , còn thì để trần. Anh dựa giường lau tóc, hình cường tráng cứ như thế xuất hiện màn hình, Trâu Niệm ho khan một tiếng im lặng ăn cơm.
“Sao ?” Anh hỏi.
Trâu Niệm cúi đầu nhanh chóng ăn cơm, trả lời .