Hạ Vy thao thức suốt cả đêm, những lời của Trần Minh vang vọng trong đầu cô. Anh sẵn sàng cùng cô về thăm ? Người đàn ông luôn giữ cách, luôn đặt lên lớp vỏ bọc lạnh lùng , giờ một lời quan tâm như .
Sáng hôm , khi cô bước xuống bếp, Trần Minh ở bàn ăn, báo như ngày. Khác với vẻ lãnh đạm thường lệ, hôm nay khẽ liếc cô khi cô rót một cốc nước, ánh mắt như thăm dò điều gì đó.
“Cô nghĩ thế nào về lời đề nghị tối qua?” Anh hỏi, giọng điềm tĩnh.
Hạ Vy đặt cốc nước xuống bàn, ngập ngừng. “... nghĩ là cần thiết. Mẹ chỉ gọi hỏi thăm thôi.”
“Vậy thì hỏi thẳng,” Trần Minh gấp tờ báo , cô chằm chằm. “Cô về thăm bà ?”
Hạ Vy thể né tránh ánh mắt . Cô quen với cách trực tiếp như , và điều đó khiến cô cảm thấy bối rối.
“ nghĩ cần thời gian,” cô nhỏ, vội vàng rời khỏi bếp để chuẩn .
***
Tại công ty, hôm nay một cuộc họp quan trọng với các cổ đông. Là trợ lý, Hạ Vy chuẩn tài liệu cho Trần Minh. Tuy nhiên, trong lúc sắp xếp, cô phát hiện một bản báo cáo thiếu dữ liệu quan trọng.
Cô vội vàng tìm cách khắc phục, nhưng thời gian thì đang đếm ngược. Cảm giác căng thẳng bao trùm lấy cô, và khi Trần Minh bước phòng họp, ngay lập tức nhận biểu cảm lo lắng của cô.
“Có chuyện gì?” Anh hỏi nhỏ khi ngang qua cô.
“Bản báo cáo… nghĩ một chút sai sót,” Hạ Vy lắp bắp, cảm thấy cổ họng nghẹn .
Trần Minh im lặng cô trong vài giây, sang với các cổ đông. “Xin , chúng cần thêm vài phút để điều chỉnh tài liệu.”
Hạ Vy bất ngờ cách xử lý của . Thay vì tỏ khó chịu trách mắng, chỉ đơn giản và thẳng thắn. Sau đó, hiệu cho cô theo phòng riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-hon-nhan/chuong-7-buc-tuong-cam-xuc.html.]
“Lỗi ở ?” Anh hỏi, giọng trầm nhưng gay gắt.
Hạ Vy chỉ một mục trong báo cáo, cố gắng giải thích trong khi cảm giác tội bủa vây lấy cô. “ nghĩ kiểm tra kỹ phần …”
Trần Minh cô, gì trong vài giây. vì chỉ trích, khẽ thở dài. “Đừng lo. sẽ xử lý.”
Hạ Vy sững sờ khi xuống và bắt đầu chỉnh sửa tài liệu. Thậm chí, còn dành thời gian để giải thích cho cô cách tránh những sai sót tương tự trong tương lai.
Khi cuộc họp kết thúc, các cổ đông rời với vẻ hài lòng. Hạ Vy cúi đầu cảm ơn Trần Minh. “ xin vì thứ rối tung.”
“Không cần xin . lầm là chuyện thường. Quan trọng là cô gì để sửa nó.” Anh dậy, ánh mắt cô còn lạnh lẽo như .
***
Tối hôm đó, Hạ Vy bên cửa sổ, bầu trời đầy . Những lời của Trần Minh khiến cô suy nghĩ. Từ lúc nào bắt đầu đổi? Hay lẽ, chính cô cũng đang dần thấy một Trần Minh khác, một chỉ là ông chủ lạnh lùng chồng xa cách.
Trong căn phòng khách, Trần Minh sofa, một tập tài liệu. ánh mắt thường xuyên liếc về phía bóng dáng nhỏ bé đang bên cửa sổ.
“Cô vẫn đang nghĩ về lời tối qua?” Anh lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.
Hạ Vy , bất ngờ. Cô trả lời , chỉ gật đầu một cách ngượng ngùng.
“Nếu cô cần thời gian, sẽ đợi,” , giọng trầm thấp nhưng mang theo sự chắc chắn.
Hạ Vy ngờ kiên nhẫn như . Cô khẽ , nụ nhẹ nhàng nhưng ấm áp.
“Cảm ơn .”
Trần Minh đáp, chỉ khẽ gật đầu, tiếp tục tài liệu. trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng, khóe môi dường như nhếch lên một chút, tạo thành một nụ khó nhận . ###