Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-03-14 12:21:14
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không lẽ nhất định trơ mắt bọn chúng cùng hại con con mới ôm hy vọng nữa. Thành Hữu, phát hiện là con từ bỏ !"

 

" thế, là con bỏ !"

 

Minh Thành Hữu cầm áo khoác đang vắt ở cánh tay sức ném xuống đất.

 

"Cho nên đừng ai động tới con!"

 

"Con…"

 

Sau đó là tiếng bước chân dồn dập, cánh cửa lầu hai truyền đến tiếng ‘rầm’.

 

Có một chút hi vọng, dù là nó sẽ theo khe hở tuột khỏi tầm tay, nhưng lúc thể nắm bắt thì chủ động buông , cho tới bây giờ thì Minh Thành Hữu cũng phát hiện là từ bỏ một , bắt đầu từ lúc nào, nhớ rõ.

 

Cả đêm Lý Vận Linh ngủ, khi Minh Vân Phong qua đời, tinh thần của bà trở nên kém, giường thường cảm giác sẽ thấy tiếng cửa phòng nào đó mở .

 

Hơn nữa đột nhiên Hào Khôn đổi chủ, con Minh Tranh ở truyền thông lên giọng khác nào dội lên một chậu nước bẩn bà.

 

Lý Vận Linh cả đời hiếu thắng, cũng tranh giành cả đời, giọng điệu thể nuốt xuống .

 

Đồng hồ báo thức lướt qua một giây, giống như cát chảy, bà lăn qua lộn ngủ , hơn nữa bây giờ Minh Thành Hữu o lắng cho sự nghiệp, bà càng thêm lo lắng bất an.

 

Lý Vận Linh khoác áo khoác khỏi phòng, thấy đèn ở phòng ngủ chính vẫn sáng.

 

tới cửa khẽ gõ cánh cửa.

 

"Thành Hữu?"

 

Không thấy bất cứ động tĩnh gì.

 

Lúc Minh Thành Hữu lên lầu Lý Vận Linh ngửi thấy khắp mùi rượu, bà tìm cái chìa khóa dự phòng, mở thì cửa khóa.

 

Trong phòng ngủ chỉ một chiếc đèn ở ngoài ban công là sáng, xem là Minh Thành Hữu phòng, va thứ gì đó lộn xộn đất, Lý Vận Linh tìm hết trong phòng cũng thấy bóng dáng Minh Thành Hữu .

 

"Thành Hữu, Thành Hữu?"

 

Giọng của bà lộ vẻ khẩn trương, tìm tới tìm lui cả phòng quần áo cùng phòng tắm.

 

Một trận gió lạnh thổi phe phẩy trong căn phòng ấm áp, bức rèm tối màu cửa sổ phất phơ thành một vòng, phần đuôi gần như chạm mép giường đó mới nặng nề rơi xuống.

 

Lý Vận Linh thấy cửa ban công mở.

 

Tiếng bước chân bà bước qua tấm thảm, Lý Vận Linh vén rèm cửa lên tới ban công, tìm một nữa, thấy một bóng .

 

Ánh mắt bà khó nén thất vọng.

 

"Rốt cuộc là ở ?"

 

Hai chân đang định , tầm mắt bất ngờ lướt qua một góc, đầu tiên là bà ngẩn , về dùng tay bụm

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-142.html.]

 

Trong hốc mắt bà như phỏng, bóng trở nên mơ hồ trong mắt.

 

thấy con trai của thường ngày bà nâng niu trong lòng bàn tay, lúc ở trong góc ban công lạnh lẽo, mặt dán bên cạnh cửa sổ sát đất, một chân duỗi thẳng, một cái chân cong lên.

 

Lý Vận Linh lau nước mắt, bà tới xổm xuống.

 

"Thành Hữu?"

 

sức lay bả vai Minh Thành Hữu, thấy bất kỳ phản ứng gì.

 

"Đứa nhỏ của Minh gia chúng tại thể biến thành như ?"

 

Đầu gối Lý Vận Linh quỳ gối bên cạnh Minh Thành Hữu, thể hết đau lòng chua xót.

 

Ai cũng Minh Tam Thiếu là bảo bối trong lòng bàn tay bà, hôm nay thực tế tàn khốc hành hạ đến nỗi thương tích đầy .

 

Lúc Tiêu quản gia mới thấy động tĩnh liền phòng, giúp Lý Vận Linh dìu Minh Thành Hữu trong phòng.

 

"Tiêu quản gia, bà chuẩn bồn nước nóng ."

 

"Được."

 

Chân tay Minh Thành Hữu lạnh như băng, mặt cũng đông lạnh thành màu xám xịt, Lý Vận Linh đắp kín chăn cho , qua đến nửa đêm cũng dám rời , bà cho Tiêu quản gia nghỉ , thì ngủ ở ghế sa lon.

 

Hôm Minh Thành Hữu tỉnh , cũng nhớ rõ là tối hôm qua ngủ ở ban công .

 

Hắn mở mắt , đưa tay lấy điện thoại đặt tủ đầu giường, Lý Vận Linh thấy tiếng động vội vàng dậy tới

 

"Thành Hữu, con tỉnh ."

 

"Mẹ, ở đây?"

 

Minh Thành Hữu dậy vỗ nhẹ trán, thấy thần sắc Lý Vận Linh mệt mỏi.

 

"Mẹ ở trong phòng con cả đêm ?"

 

Cả đêm Lý Vận Linh ngủ ngon, giọng khàn khàn.

 

"Thành Hữu, thật là từ bỏ ?"

 

Tóc Minh Thành Hữu rơi trán che vẻ mệt mỏi trong mắt , Lý Vận Linh thở dài.

 

"Thành Hữu, lúc so với con còn khổ sở hơn, lẽ Minh Tranh đúng, cha con yêu là bà , mà ."

 

"Mẹ!"

 

"Biết rõ ràng nó là con riêng bên ngoài của cha con, luôn cố gắng khoan dung tha thứ, mỗi thấy nó, trong lòng một cái gai đây? nhẫn nhịn nhiều năm như , thế mà thua bởi Minh Tranh, mà là thua bởi yêu thương nhất."

 

Giọng Lý Vận Linh nghẹn ngào, ngẩng mặt đè nén uất ức nhục nhã .

Loading...