Vưu Ứng Nhụy tiến lên đón tiếp.
"Huống Tử, mang nó ngoài thử tốc độ ?"
"Ôi, lời , là thử nghiệm tốc độ của nó, vì tình cảm mãnh liệt ?"
Huống Tử tiện tay đem chiếc chìa khóa trong tay vứt cho Vưu Ứng Nhụy.
"Dĩ nhiên là , nhưng mà chơi nổi loại trò chơi kích thích , sợ c.h.ế.t khiếp."
"Tam Thiếu ở ?"
"Lầu hai."
Sau khi Vưu Ứng Nhụy đem chìa khóa thả khay , phòng bếp ý bảo đem canh hầm cách thủy mang lên bàn.
"Huống Tử, hôm nay coi như là lộc ăn."
"Thật ?"
Huống Tử khách sáo kéo chiếc ghế .
"Vậy phát huy bản lĩnh thùng cơm mới ."
Đang chuyện, Minh Thành Hữu mặc một bộ quần áo ở nhà thong thả xuống lầu.
"Lại tới đây ăn chực ?"
"Lời thể khó như chứ."
Huống Tử bắng nhắng nâng
"Trước khổ cực phối hợp diễn trò với như , cho thù lao , còn mắng là tiểu nhân bội bạc, dễ dàng cho ?"
"Là dễ dàng."
Vưu Ứng Nhụy rót đầy rượu cho .
" miệng chiếm ít tiện nghi chứ? Được tiện nghi còn vẻ."
"Hai …"
Huống Tử dùng ngón tay chỉ hai .
"Trời sinh một cặp."
Minh Thành Hữu chỗ đối diện Huống Tử, cả lười biếng dựa thành ghế. Không khí náo nhiệt mà thoải mái, Huống Tử ngẩng đầu lên , phát hiện cũng hòa nhập với khí, ánh mắt mơ hồ lạnh lùng thấy rõ.
"Tam Thiếu?"
Vưu Ứng Nhụy bên tay trái Minh Thành Hữu, cô cầm cái bao tay duy nhất bóc tôm cho Minh Thành Hữu, Huống Tử đưa cái đĩa tới.
"Cũng cho ca ca ăn với?"
Minh Thành Hữu hai chữ ca ca, bàn tay cầm đũa cứng đờ, Vưu Ứng Nhụy nhếch miệng.
"Muốn ăn thì về nhà để cho hồng nhan tri kỷ của bóc ."
"Cắt."
Huống Tử ăn hai món ăn, đột nhiên như nhớ tới điều gì đó, vẻ thần bí .
"Nói cho hai một chuyện vui thú v, bảo đảm xong sẽ thổ huyết gà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-167.html.]
Vưu Ứng Nhụy cau mày.
"Ví dụ cái kiểu gì ?"
"Hai đoán hôm nay đường về đụng nào ?"
Minh Thành Hữu điên khùng cùng , Vưu Ứng Nhụy phối hợp hỏi.
"Người nào?"
hứng thú cũng cao.
Huống Tử tiến tới gần, khí trở nên u ám.
"Phó Nhiễm!"
Tay Vưu Ứng Nhụy đang bóc tôm liền dừng , ánh mắt sang Minh Thành Hữu bên cạnh, ngược hờ hững, giống như tên của một quen .
"Xe của cô thể là hỏng, dừng ở ven đường, ai u, hai thấy bộ dạng đáng thương , cả cũng ướt đẫm, thấy xe của cô liền trân trân ở đó, qua là đang , thể là đang mong chờ thể chìa tay giúp đỡ, cô cho rằng khác cũng thể Quan Thế m chuyển thế đấy. lái xe tăng tốc, cho nước b.ắ.n tung tóe lên mặt cô , thật con nó thoải mái!"
Huống Tử xong vênh váo đắc ý, chiếc đũa trong tay còn ngừng gõ chén.
"Người phụ nữ lúc lòng ác độc, thế nào cũng nghĩ tới cũng sẽ ngày hôm nay đây?"
Vưu Ứng Nhụy bình luận gì, cũng mở miệng.
Minh Thành Hữu khẽ nhếch môi mỏng .
"T nhiều như cũng đủ để cho mồm ."
"Chuyện hả hê trong lòng bao nhiêu, đáng để ăn mừng."
Huống Tử giơ ly rượu lên, thấy hai cử động.
Minh Thành Hữu rút khăn ướt lau ngón tay, chút để ý mở miệng.
"Gặp ở ?"
"Đường Ngân Đô giao với Nam Đường."
Vưu Ứng Nhụy trông thấy ánh mắt Minh Thành Hữu thâm trầm.
Sau khi Huống Tử rời , Minh Thành Hữu cầm chiếc chìa khóa khay lên lầu hai quần áo.
Vưu Ứng Nhụy theo phía .
"Trễ như thế còn ngoài ?"
"Ừ."
Hắn thuận miệng đáp .
"Em ngủ , một chút trở về."
Vưu Ứng Nhụy cũng hỏi nhiều, cô cũng Minh Thành Hữu sẽ , khi cô lái xe rời khỏi biệt thự, lúc mới trở phòng.
Mưa lạnh cùng với tốc độ nhanh như bay, thể vang dội như sấm sét, nước đục b.ắ.n tung tóe lên đường liên tiếp chửi thề, chân Minh Thành Hữu máy móc dẫm chân ga, trong nháy mắt phong cảnh đường dần dần lướt qua tầm mắt.
Chuyện của Phó Nhiễm cũng còn liên quan tới nữa, dù là hôm nay ở trong xe Huống Tử mà là chính bản , cũng sẽ xuống xe.
Minh Thành Hữu lái xe đến Mê Tính, nơi là nơi xa hoa trụy lạc, chỉ cần trong tay một tiền lớn, sợ mua vui vẻ cùng say mê.
Phó Nhiễm về đến nhà, mở nước nóng trong bồn tắm mát xa, cô giọt hai giọt tinh dầu, nóng mờ mịt bay lên như sương, cho từng tế bào cũng thư giãn, cô vắt khô khăn lông đắp mặt, đột nhiên cảm giác thấp thỏm lo âu tiến tới.