" Mẹ ngược xem Phó Nhiễm giải quyết ?”
Chuyện đến nước , Minh Thành Hữu cũng nghĩ là Phó Nhiễm sẽ tìm biện pháp giải quyết.
Ra khỏi Minh gia, Phó Nhiễm trở đón Vưu Dữu như lời hứa. Thím chuẩn xong đồ đạc bỏ trong va li. Lúc gần rời , nữa nhắc nhở cô để ý đến cảm xúc của con bé, sợ trong đầu nó nghĩ quẩn.
Phó Nhiễm đậu xe ở gần hành lang. Chú xuống xung quanh xác định ai gần đây mới lên lầu dắt Vưu Dữu xuống.
Mãi đến lúc trong xe, Vưu Dữu vẫn im lặng. Theo thường lệ, dùng khăn quàng cổ che đến mặt.
"Vưu Dữu đừng sợ. Chúng về đến nhà sẽ thôi”
Đưa Vưu Dữu trong Phó gia. Má Trần đang chuẩn cơm. Phạm Nhàn đang rót cho Phó Tụng Đình, hai uống chuyện phiếm về tin tức. Nghe tiếng động ngoài cửa, Phạm Nhàn tay cầm ly mở cửa thiếu chút nữa rơi.
Phó Tụng Đình cũng ngẩn .
Phó Nhiễm chỉ sợ Phạm Nhàn mặt Vưu Dữu lời . Cô vội kéo tay Vưu Dữu .
“ Cha .”
Vưu Dữu khéo léo một bên cất tiếng chào.
“ Bác trai, bác gái
"Này. . . . . . Này. . . . . ."
Phạm Nhàn nên gì.
"Mẹ! Con đưa Vưu Dữu về ở nhà mấy ngày. Không cần chuẩn phòng khách, con và em sẽ ngủ cùng .’’
Phó Nhiễm giúp Vưu Dữu đem hành lý đặt ở cầu thang.
Vưu Dữu cúi thấp đầu dám chuyện. Mặc dù thấy mặt, nhưng Phạm Nhàn xuyên qua ánh mắt đen láy thể cảm thấy gương mặt con bé đầy nước mắt.
“ Còn mau ăn tối “.
Vưu Dữu phía theo sát Phó Nhiễm. Phó Nhiễm tới , cô cũng tới cạnh bên đó. Lúc ăn cơm, cô cẩn thận đem khăn quàng cổ vén lên. Phó Nhiễm thấy thế, tới lưng Vưu Dữu.
“ Không thể che hết mặt như . Lấy khăn ?”
Đầu tiên Vưu Dữu do dự, lúc lời khuyên của Phó Nhiễm mới gật đầu.
Cô thấp thỏm về phía Phạm Nhàn cùng Phó Tụng Đình, thấy thần sắc trong mắt họ đổi. Lúc mới yên tâm bắt đầu ăn cơm.
Ăn cơm xong, Phó Nhiễm đưa Vưu Dữu lên lầu.
Phạm Nhàn nhân cơ hội kéo Phó Nhiễm riêng mấy câu.
“ Tiểu Nhiễm, con như ? Không chừng nhà chúng cũng sẽ tai vạ.”
“ Mẹ, thật xin . Vưu Dữu ở Vưu gia khẳng định chịu thêm nữa, hôm nay con bé thiếu chút nữa cắn lưỡi tự sát….”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-185.html.]
“ Cái gì???”
Phạm Nhàn thở dài.
“ là khổ!!”
“ Mẹ! Chuyện mấy ngày nữa sẽ trôi qua. Con sẽ nghĩ cách.”
“ Thôi…. Được !”
Phó Nhiễm bàn trang điểm, Vưu Dữu ngủ . Cô chống cằm trong lòng suy nghĩ hỗn loạn, thấy Vưu Dữu lăn qua lộn , trong lòng cô càng thêm khó chịu.
Dưới áp lực dư luận, bọn họ trốn tránh là thể thoát . Cũng thời gian sẽ chúng biến mất, những lời thêm phần kích động, Phó Nhiễm chỉ sợ họ sẽ ngày càng chỉ trích mạnh hơn.
Biện pháp duy nhất chính là đối mặt và thừa nhận sai lầm. đây là một cách nguy hiểm, một khi nhầm sẽ….
Phó Nhiễm lo lắng, hai đầu lông mày nhíu chặt. Cô chỉ sợ truyền thông đuổi tận tha, cô nghĩ biện pháp nào mới thể một chiêu chiến thắng.
[Edit: MiKa
Beta: Ying]
Minh Thành Hữu ở ban công lầu hai, cùng một bầu trời, bọn họ cũng phân chia thành hai nơi.
Hắn tán thành lớn chuyện, mặc dù cùng Lý Vận Linh qua, nhưng lưng bà vẫn ban bố tin tức, hơn nữa còn tìm đến Vưu gia náo loạn.
Trong lòng Minh Thành Hữu thường nhớ tới hai năm Vưu Dữu xinh xắn cởi mở như , cô hướng về phía nóiể, em đem biệt hiệu bạn bè đặt cho em là trái bưởi nhỏ đặt cho thôi.
Minh Thành Hữu dựa lan can ánh trăng đêm. Hắn ăn tối với Lý Vận Linh xong. Người đáp ứng sẽ to chuyện lên nữa. Từ ngày Minh Vân Phong qua đời, Minh Thành Hữu cũng ở qua đêm. Nghĩ đến di chúc của Minh Vân Phong, vẫn thể nào trực tiếp đối diện . Nó như đ.â.m thẳng n.g.ự.c , đau sâu nặng.
Sau hai ba ngày, chuyện dừng như đoán. Ngược , ngày càng chiều hướng nghiêm trọng hơn.
Phó Nhiễm tìm đến tập đoàn Hào Khôn. Thư kí trực tiếp đưa cô phòng việc của Minh Tranh.
Trong phòng việc một chỗ mô phỏng sân Golf mini. Minh Tranh vóc cao lớn, ở phía cửa sổ đánh thẳng, gậy golf nhẹ nhàng nảy lên, trái banh nhỏ màu trắng chậm rãi lăn.
Phó Nhiễm chầm chậm bước đến, ánh mặt trời chiếu một bên vai cô.
" Thật là nhàn hạ!!"
MinhTranh đem gậy đặt về chỗ cũ.
" Dạo , Vưu Dữu gặp chuyện lớn, hẹn em ăn cơm cũng rảnh. Thế nào hôm nay đến Hào Khôn chơi ??"
" Ca ca! một việc nhờ giúp một tay".
Minh Tranh lấy khăn lau sạch hai bàn tay .
" Chuyện gì ?"
" Anh yên tâm, chỉ cần nhấc tay một cái thôi mà. đảm bảo thể đem chuyện đến cho ."
" Có chuyện gì ??"