Phó Nhiễm mở cửa xe , đó bên cạnh cửa xe. Vẫn như , mỗi xưng hô như cô đều cãi .
“ Không gọi là Cấu Kết?”
Minh Thành Hữu gì thêm, chỉ chằm chằm cô.
Phó Nhiễm ném túi xách lên ghế phụ, đóng cửa xe và khởi động xe. Minh Thành Hữu vẫn bất động như , cô bấm còi nhưng giả vờ như thấy. Đuôi xe Phó Nhiễm xe Minh Thành Hữu đậu sát nên cô thể lùi xe . Phó Nhiễm mở dây an , bấm còi thêm mấy .
Minh Thành Hữu thẳng lên, gió ban đêm cho vài sợi tóc đen bay bay ngay trán, hai tay đặt n.g.ự.c mà phần eo trở nên cong. Phó Nhiễm vẫn ở ghế lái, nghĩ mục đích ở đây lời nào.
Sau mười mấy phút giằng co, Phó Nhiễm mở cửa xe bước chân trái ngoài.
“ Anh việc gì ?”
Minh Thành Hữu dậy, cũng tránh mà mở cửa xe đối diện ghế phụ.
Phó Nhiễm trong xe, giọng chút
“ Có việc gì ??”
Minh Thành Hữu thuần thục bật lò sưởi, mở thêm nhạc, khi chờ đợi tự đem chính đặt cảnh thoải mái.
Sau đó, mới đầu cô.
“ Phó Nhiễm “
Cô và Minh Thành Hữu .
“ Chuyện Vưu Dữu, cuối cùng em tin tưởng lúc đấy hề giúp Sâm tử ??”
Phó Nhiễm mím môi , trả lời thế nào.
Tầm mắt Minh Thành Hữu xuyên qua kính chắn gió, ánh đèn đường màu cam bao phủ ánh mắt hắc ám của đàn ông.
"Tại tin?"
Cổ họng Phó Nhiễm nhói đau, giống như lửa thiêu đốt.
Cô do dự , quả thật lúc đó cũng cần thiết lừa gạt.
Lúc Phó Nhiễm quyết tâm như , nếu sự thật nhất định sẽ chịu đả kích.
“ Là Vưu Dữu cho ”.
Minh Thành Hữu gật đầu, lúc cả hai đều trầm mặc gì. Hắn phá vỡ im lặng một nữa.
“ Nếu Vưu Dữu cho em sự thật sớm hơn, chắc chuyện về sẽ như thế
Phó Nhiễm yên lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-189.html.]
“ Sâm tử gây chuyện, là xử lí , nhưng cả hai bên đều chứng cứ. Chỉ trông chờ hai đứa thật nhưng ai cũng tin tưởng. Phó Nhiễm! Hai năm Sâm tử đưa nước ngoài cũng coi như vì chuyện Vưu Dữu mà trả giá “.
Cô cùng bốn mắt .
“Rốt cuộc là ý gì?? Lý gia đem chuyện gây ồn ào như , cùng lắm là cũng ăn miếng trả miếng. Anh cũng cần tìm tới cửa để chất vấn ?”
Minh Thành Hữu , khóe miệng vẽ lên ý hài hước. Hắn bình tĩnh mắt Phó Nhiễm.
“ Vậy hỏi em, bỏ qua chuyện Vưu Dữu cùng Sâm tử , lúc còn lý do nào mà em rời khỏi ? “
“ Anh??”
Giọng Phó Nhiễm trầm đục.
“ Em một mực chắc chắn chuyện Sâm tử là thu xếp, kỳ thật gì là qua. Phó Nhiễm, em quá sai lầm vẫn một tiếng xin ??”
Phó Nhiễm quá hiểu lời của Minh Thành Hữu. Chỉ hai ba câu thể đưa cô việc .
“ Chuyện chỉ Vưu gia và Lý gia, cùng cả hai cũng đều trách nhiệm.”
Minh Thành Hữu rõ ý kiến, cũng gật đầu.
Phó Nhiễm cảm thấy lò sưởi bật quá cao, mà cũng ý xuống xe. Hai tay cô đặt
“ về nhà!”
Minh Thành Hữu cầm lấy dây an , nhanh mở khóa dây. Thừa dịp Phó Nhiễm đang giật , nửa nhanh chóng chồm qua, chống tay trái lên lưng ghế dựa, đôi môi lạnh lẽo cơ hồ sượt qua gò má Phó Nhiễm. Hắn đột nhiên bao vây cô trong gian chật chội, hô hấp trở nên nóng bỏng.
Phó Nhiễm nghĩ thái độ đàn ông khác như . Cô tìm tới cửa, ngay cả liếc cũng lười biếng. Đối với cô là lạnh nhạt thì là nhục nhã, lưng cô là cửa kính xe lạnh như băng, Minh Thành Hữu vòng tay qua , sức ôm cô trong lòng.
Xông mũi là mùi t.h.u.ố.c lá quen thuộc xa lạ. Xen đó là mùi nước hoa thuộc về Minh Thành Hữu.
Hắn cúi đầu hôn lên môi Phó Nhiễm, cô kinh ngạc đến mức há miệng.
Minh Thành Hữu hôn hôn cánh môi cô, như đang cố gắng nhẫn nhịn như kìm cảm xúc, va đập cô cảm thấy đau, hai tay sức đẩy , Minh Thành Hữu đơn giản đem hai tay cô đặt lưng .
Nụ hôn của dần trở nên lưu luyến, hô hấp Phó Nhiễm gấp gáp, bộ n.g.ự.c đè nén gắt gao. Ánh mắt Minh Thành Hữu trở nên ham , lợi dụng ưu thế cao lớn của , cúi xuống cô chằm chằm.
Ánh mắt lạnh lùng nhưng đến một chút say mê.
Nhiệt độ bên trong xe trở nên nóng rực, Minh Thành Hữu buông cánh tay giữ cô . Đôi môi Phó Nhiễm vì hôn mà sưng đỏ, ngón tay khẽ vuốt ve vài cái.
Phó Nhiễm hồi hộp nhắm mắt .
Minh Thành Hữu nở nụ lạnh, cho cô cơ hội chống đối. Hắn mở cửa xe bước ngoài, khi còn giúp cô đóng cửa .
P truyền đến âm thanh động cơ, Phó Nhiễm lúc mới mở mắt.
Chiếc xe màu đen như u linh mau chóng lướt qua chiếc Audi màu đỏ, Phó Nhiễm lấy tay xoa xoa đôi môi .
Cô kịp giữ mùi hương, giống như hai năm thấy bóng dáng Minh Thành Hữu nữa.