Lúc tỉnh , đau đầu chịu , như nứt tung.
Phó Nhiễm vươn tay khỏi chăn, lật cô thoái mái, ưm. Mắt vẫn nặng trĩu, bàn tay vỗ nhẹ trán, nhíu mắt từ từ mở . Ý thức gần như hỗn độn, Phó Nhiễm trái xung quanh.
Phòng trang trí quen thuộc, đầu là đèn chùm bằng thuỷ tinh, cửa sổ sát đất và khung cảnh mắt. Phó Nhiễm phía tủ đầu giường, túi xách cô đặt ở đó, ngoại trừ chiếc đèn bàn thì ở chiếc thứ hai.
Phó Nhiễm mơ hồ ý thức đây là . Cảm thấy thoải mái, tóc thả lộn xộn vai, Phó Nhiễm vươn dậy, hít thở ngửi mùi vị khó thuốc lá.
Minh Thành Hữu cửa, chân trái đặt chân , hai tay khoanh n.g.ự.c chằm chằm Phó Nhiễm. Phó Nhiễm về phía .
, đây chính là Y Vân phủ phủ.
" Ngủ ngon ?"
Giọng xen lẫn chút khàn khàn.
" Sao ở đây?"
" Quả nhiên uống rượu nhớ gì !"
Minh Thành Hữu thẳng về phía Phó Nhiễm. Cô xốc chăn lên, mắt vẫn chằm chằm cửa sổ. Hai chân đặt xuống đất, lên thấy gì khác khác. Phó Nhiễm cúi xuống thấy đôi chân trần, cũng chút nào. Rõ ràng mặc áo sơ mi nam, vạt áo vặn chỉ che qua mông. Phó Nhiễm liền kéo áo xuống, thấy khá hơn bò lên giường. Cô thấy lễ phục của sô pha cách đó xa. Minh Thành Hữu thấy Phó Nhiễm trái , liền ý nhắc nhở.
" Tiêu quản gia ở đây. Tối hôm qua chỉ hai chúng ".
Gương mặt Phó Nhiễm liền đỏ bừng. Minh Thành Hữu qua xốc chăn .
" Quần áo cũng là giúp em".
Lời chỉ thêm dư thừa.
Phó Nhiễm khép hai chân , vì đang và vóc cô cao nên chiếc áo thể che hết . Minh Thành Hữu cúi đầu thể thấy quần lót màu đen.
Theo tầm mắt xuống, hai tai Phó Nhiễm đỏ bừng như thiêu cháy, duỗi hai chân .
" Anh lấy bộ lễ phục qua
" Dơ ! Tối hôm qua em ói lên đó chỉ một !"
Minh Thành Hữu ở mép giường, đặt tay qua một bên, cơ thể sát chân cô. Phó Nhiễm kéo chăn che tới đùi.
" Anh bộ đồ nào lấy cho một bộ??"
Đầu Minh Thành Hữu lên đầu gối Phó Nhiễm, đưa tay che tầm mắt. Giọng buồn bã chút ảm đạm.
" Lúc , ngay cả nội y em cũng mang theo. Làm quần áo cho em mượn?"
Phó Nhiễm đẩy đầu dậy, Minh Thành Hữu liền bắt hai tay cô.
" Sao em hỏi tối hôm qua chúng ? Không dám hỏi?"
Phó Nhiễm dùng sức tránh .
" Hẳn là đến nỗi...."
Minh Thành Hữu nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-208.html.]
" Không đầu tiên loạn khi em cũng say rượu ?"
Hắn nghiêng .
" Có cảm giác ?"
Gương mặt thanh tú nhíu mày.
" Làm đều cảm giác ? "
Hắn mất tính nhẫn nại của Phó Nhiễm, cô cúi xem tay và chân . Phó Nhiễm lưng vô tình kéo cổ áo trễ sâu hơn. Cả kinh thiếu chút nữa hô to. Không mặc áo ngực, chỉ n.g.ự.c còn nhiều dấu vết khả nghi. Minh Thành Hữu qua, hai tay đặtPhó Nhiễm. Cô cố gắng nghiêng tránh .
" Anh thích những trò thế ?"
Hắn cũng cáu, dứt khoát xuống giường.
Phó Nhiễm tìm xung quanh, lật gối lục lọi, suy nghĩ càng lúc càng hỗn loạn.
Minh Thành Hữu ghế sofa, bộ dáng bận rộn của Phó Nhiễm. Hắn nhàn rỗi, nghiêng đầu, khóe miệng như như mỉm .
Phó Nhiễm đem gối ném tới hướng giường, xoay .
"Đồ của ?"
"Thứ gì?"
"Anh cởi xuống ?"
Giọng điệu Phó Nhiễm cương quyết. Minh Thành Hữu bất động tại chỗ.
"Áo ngực? Lúc kích động ném quên mất."
" hỏi bắt đầu thế nào? "
Khoé miệng đang mỉm của Minh Thành Hữu ngưng .
"Cho dù lên giường cũng theo?"
", đơn thuần chỉ là say rượu mất lý trí."
Minh Thành Hữu nhớ tới lúc Phó Nhiễm rời khỏi căn phòng , hề yêu. Nguyên nhân đơn giản như , hai chữ đủ để phá hủy bộ.
Hai chân thon dài thẳng tắp, sải bước ngoài
Phó Nhiễm tới chặn .
"Đưa thứ đó cho ."
Người Phó Nhiễm mặc áo sơ mi trắng khiến hai đỉnh nhô màu đỏ rõ ràng. Với bộ dạng thì cô đừng nghĩ thể ngoài.
Hai tay Minh Thành Hữu xoè .
"Không ."
Bóng dáng cao lớn lướt qua Phó Nhiễm khỏi phòng. Phó Nhiễm ở trong phòng qua nửa ngày, phòng tắm đồ dùng mới, cô khoác áo lông của Minh Thành Hữu, bên tìm cái thích hợp, đành để lộ hai chân. Xuống lầu , Minh Thành Hữu đang xem TV, chân gác lên nhàn nhã. Tay trái Phó nhiễm cầm túi xách, lễ phục màu trắng để lên cánh tay , cô tới đem lễ phục thả xuống ghế sofa.
"Là tặng? Cảm ơn."