Đang nghĩ ngợi, một bóng dáng đột nhiên đ.â.m góc bàn chỗ hai ngồi,
"Thực xin , thực xin ."
Phó Nhiễm rút khăn giấy lau cà phê đổ tràn bàn, nọ là một thanh niên trẻ tuổi, thực xin xong lấy ghế ngồi bàn kế bên.
"Việc liên quan tới ."
Cô thu hồi thần sắc, mở miệng giải thích.
" rõ tùy tiện hỏi cô cô cũng thừa nhận, chỉ nghĩ cho cô một việc".
Thẩm Ninh khoanh hai tay , nửa nghiêng qua.
"Cô dù là chơi nhiều thủ đoạn chăng nữa cũng sẽ rời Thành Hữu . Chuyện của cùng ấy, nhất cô đừng quản."
Phó Nhiễm nhấp nhẹ môi, hương thơm cà phê nồng đậm nhưng cực đắng, cô chuyện quá mức nhập thần ngược quên thêm đường sữa, con mắt bất ngờ lướt qua thanh niên nãy va chạm , thấy đối phương mang tầm mắt tránh , động tác chật vật cũng cô phát hiện .
Phó Nhiễm định thần, thấy cô tựa như phát hiện chiếc máy ảnh nhỏ của , trốn , thấy cô điềm nhiên như thấy, đưa ánh mắt mặt Thẩm Ninh.
Ánh mắt biến hóa, cơ bản là Thẩm Ninh phát giác .
"Mọi Tam thiếu nghi ngờ gì về tướng mạo, cô thể ấy khi nào thì nhất ?"
Phó Nhiễm lắc đầu, đợi cô đem lời tiếp.
"Anh ấy thời điểm cao trào, cô thể gặp cái gương mặt yêu mị tận xương, thể cô sẽ , về một đàn ông thể dùng từ như để hình dung? Cũng là về bộ mặt đó của ấy, vĩnh viễn cô đều thấy ."
Phó Nhiễm nhịn , thực tại cô mong đợi, nếu Minh Thành Hữu lời như , nên đấy là khóe miệng co giật?
Thẩm Ninh thấy thế, bổ sung thêm.
" Vẻ lúc cao trào của ấy, sợ là ai cũng bì kịp nổi ."
Phó Nhiễm cuối cùng cũng đáp , cô gật gật đầu,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-22.html.]
" vậy, cô cũng Thành Hữu từ đến nay luôn tự tin, bộ dáng của , tối hôm còn gặp qua, điện thoại di động , còn nữa, theo lời cô cái loại thái độ yêu mị tận xương đó, cô hứng thú xem một chút ?"
Bên cạnh vị thanh niên cơ hồ kinh hãi nhảy dựng lên, đại tin tức, bảo đảm là sẽ lên trang đầu. Hắn căng mặt lên kéo ý , Phó Nhiễm giơ tay lên đem sợi tóc cài bên tai
" Thành Hữu cho cô hiện tại sẽ gặp , thể ở giường của , ôm trong n.g.ự.c cũng là ."
Cô lấy ví tiền, móc tiền đập ở mặt bàn, bất chấp Thẩm Ninh mặt mũi đang tràn đầy trắng bệch.
" ."
Tên bên cạnh ngừng lắc đầu, Tiểu Tam một chút thực lực cũng , khí phách ép chính thất, cứ thế tuôn cái tin tức kinh , quả nhiên là trong cao triều cao trào.
Phó Nhiễm trở Y Vân Thủ Phủ, cô cùng Minh Thành Hữu theo thường lệ ít chuyện, ăn xong cơm tối đều tự việc của , dù là ngủ chung một cái giường nhưng vẫn lười chuyện với . Tư thế ngủ của Minh Thành Hữu như bình thường luôn bá đạo ngang ngược, bởi vì là cuối tuần, Phó Nhiễm vốn định sẽ ngủ nhiều, bất đắc dĩ hiện tại hai chân chân Minh Thành Hữu đè lên tới nhức mỏi. Cô lười biếng mở mắt, đưa tay đẩy .
Điện thoại đầu giường bỗng nhiên vang lên. Minh Thành Hữu muốn dậy vẫn mắt nhắm mắt mở, vài sợt tóc mềm mại gợi cảm trán, với tay đem điện thoại di động cầm đến bên tai.
"Alô, Huống Tử, chuyện gì?"
"Ha ha ha ha - - "
"Mẹ kiếp"
Minh Thành Hữu khẽ nguyền rủa.
"Gặp quỷ , nó chứ, bệnh?"
"Ai u, quá buồn , tớ hỏi , lúc nào thì nhất?"
Minh Thành Hữu đặt nhẹ tay trái tại giữa lông mày.
" Vớ vẩn, đầu rút gân ?"
"Ha ha - -"
Huống Dịch phỏng đoán thể từ giường lăn xuống đất.
"Yêu mị tận xương, ca ca, lên trang đầu rồi ? Hiện tại nhân dân thị trấn Nghênh An đều hướng tới học tập , bộ dáng nhất lúc cao trào, rốt cuộc là hình dạng gì?"