Lý Tắc Cần phản đối, lấy áo khoác móc ở giá treo mặc chuẩn cửa. Trong xe, Phó Nhiễm lo lắng chờ đợi, cô chắp tay n.g.ự.c hi vọng việc gì, thấy Minh Thành Hữu mở cửa xe , cô vội mở miệng hỏi.
"Thế nào , Lý Sâm ?"
Minh Thành Hữu lắc đầu.
"Không liên lạc ."
Vẻ mặt Phó Nhiễm đầy hoang mang, chỉ cảm thấy nơi cổ họng khô khốc.
"Nó thể gây bất lợi cho Vưu Dữu ?"
"Em đừng gấp gáp, hẳn là chuyện sẽ gay go giống như em nghĩ."
"Sao ?"
Phó Nhiễm gần như kìm chế .
"Có thể sẽ cưỡng bức, còn điều gì thể gay go hơn so với việc ?"
Hai mắt Minh Thành Hữu nhắm nhẹ, như nghĩ đến Lý Sâm thể , đột nhiên di động đổ chuông, Phó Nhiễm bừng tỉnh, vội vàng lấy điện thoại di động .
"Là thím..."
Minh Thành Hữu đưa tay cầm tay cô .
"Trước hết đừng gia đình kinh động, đỡ bọn họ lo lắng, cho dù báo cảnh sát thì đầy 48 giờ cũng sẽ lập án."
Phó Nhiễm dùng sức hất tay của , cằm cô giương lên ngắm Minh Thành hữu, lúc mới xoay điện thoại.
"Alo, thím ạ."
"Tiểu Nhiễm, di động của Vưu Dữu tắt máy? Các con đang ở ?"
Năm ngón tay Phó Nhiễm nắm chặt di động lo lắng, cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh.
"Thím ạ, Vưu Dữu đang ca nô, thể tụi con ăn cơm xong mới trở về."
" Được , gì là , con nhắc Vưu Dữu, đừng để nó chơi quá đà."
Đầu dây bên sớm tắt máy, Phó Nhiễm kinh ngạc ngoài cửa sổ, trong màng nhĩ lặp là tiếng ục ục, Minh Thành Hữu đưa tay đặt bả vai cô, Phó Nhiễm hoảng sợ hất , trong mắt sợ hãi cùng bi thương thấm trong lòng.
"Anh. . . . . ."
Hắn chờ nửa câu của cô. Phó Nhiễm siết chặt di động trong lòng bàn tay, một loại đau thương nên lời tràn ngập trong lòng.
"Có việc giống như lúc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-227.html.]
Cô cảm giác bàn tay của từ vai rủ xuống, lúc từng tấc lướt qua bên cô rơi xuống thắt lưng, Minh Thành Hữu ôm lấy cô đưa tới , giống như từng lo lắng.
"Sẽ ."
Phó Nhiễm đáy mắt , giữa hai lông mày rõ ràng cất giấu nghi ngờ, Minh Thành Hữu giơ tay lên, ngón cái lướt qua mi tâm Phó Nhiễm.
"Tin tưởng ! Anh sẽ xử lý chuyện ."
Minh Thành Hữu xích gần để Phó Nhiễm dựa lên bờ v
trong nháy mắt hai sát hơn, vị trí trái tim gần như thế, Phó Nhiễm thể cảm thấy nhịp tim đập mạnh mẽ của Minh Thành Hữu, bàn tay mơn trớn gáy cô, trái tim của nhảy lên.
Đây tính là nỗi đau lớn nhất ?
Vưu Dữu tựa vách tường chen góc, giằng co với Lý Sâm ở cuối giường, đôi tay cô vẫn ôm lấy mặt như cũ, đôi vai co chặt.
"Để cho về nhà."
Thân thể Lý Sâm dựa bàn máy tính, bóng dáng run lẩy bẩy trong góc.
" Vưu Dữu! em cho câu trả lời rõ ràng, rốt cuộc em nghĩ về như thế nào?"
Vưu Dữu lắc đầu.
" , cái gì cũng , Lý Sâm, bộ dáng của sẽ còn tương lai ?"
Vưu Dữu buông tay .
" hận , hận c.h.ế.t , hai năm qua khiến cho như gặp ác mộng là châm lửa mà là . vẫn nghĩ vì đối với như ?"
"Anh thích em."
Lý Sâm hề suy nghĩ. Lời trong miệng Vưu Dữu bỗng dừng , ngay cả tiếng cũng nhỏ dần.
" Anh là mù ? Mặt của biến thành như còn dám lời ?"
Ánh mắt của Lý Sâm trở nên phức tạp, hai năm , buộc chạy trốn nước ngoài đ tránh né áp lực dư luận.
Ký ức lúc thấy Vưu Dữu ở phòng bệnh vẫn như mới đây, cô đau đớn kên lên.
"Là ! Chính cưỡng bức , là dùng dầu hoả dội lên , dùng bật lửa đốt".
Lúc Lý Sâm chỉ cảm thấy trời đất cuồng, ai chịu tin tưởng , tất cả tội ác ngập trời, chạy trốn nước ngoài hai năm, lúc nào là nghĩ ở bên Vưu Dữu, cô cưỡng bức cô ? Được, ngại thêm một để cho cô hiểu rõ.
khoảnh khắc lúc lấy khăn quàng cổ của Vưu Dữu xuống, oán hận trong lòng đột nhiên đau lòng cùng tức giận thế. Mặc dù Vưu Dữu khôi phục , nhưng bên gò má còn vết thương lúc nào là nhắc nhở chuyện đêm đó. Hắn nên rời , càng nên kéo cô trong ngõ nhỏ.
Vưu Dữu thấy mệt mỏi ở mép giường, Lý Sâm mang dép tới bên cô, xổm xuống đưa tay giữ ót Vưu Dữu.
Tóc Vưu Dữu ngắn, nhưng gương mặt vẫn xinh khác rung động như , dè dặt ôm lấy cô đặt xuống giường, khoé mắt Vưu Dữu vẫn còn nước mắt, mặt dán xuống giường co nhanh, Lý Sâm cởi giày , ôm Vưu Dữu .