Hai mắt Phạm Nhàn ửng hồng, nhịn chảy nước mắt, bà đưa tay ôm lấy Phó Nhiễm, đứa con gái tính nết thông minh sắc xảo. Nếu tối nay bà đem chuyện với Phó Nhiễm sợ rằng bà vẫn để trong lòng. Phạm Nhàn cho là khi Phó Nhiễm nhất định sẽ oán trách Minh Vân Phong, sẽ càng trách bà rõ cô sống ở ngoài hai mươi năm mối quan hệ cùng Minh Vân Phong còn ngầm cho phép tiếp tục cuộc sống ở Minh gia.
Trong lòng khó nhịn đau đớn, bà vẫn cảm thấy tính tình Phó Nhiễm lạnh nhạt giống Vưu Ứng Nhuỵ luôn sung sướng vui vẻ, đến hôm nay bà mới thêm Phó Nhiễm lo chuyện chu cho .
"Tiểu Nhiễm, thực xin con."
Lần đầu tiên Phó Nhiễm ngủ cùng Phạm Nhàn một giường, nhiệt độ tiếp xúc gần thoải mái mà ấm áp. Đầu tiên Phó Nhiễm chút thoải mái, dù từ nhỏ đến lớn trừ ngủ cùng Minh Thành Hữu thì cô đều ngủ một . Phạm Nhàn giúp cô đắp chăn , hai con đắp chung chăn ít lời riêng tư.
Hôm tỉnh , Phó Nhiễm đưa tay ở bên giường còn lưu ấm, mở mắt thấy Phạm Nhàn .
Cô xong quần áo rửa mặt khỏi phòng, vì hôm nay Chủ nhật, trong nhà đều ở đây, Phó Nhiễm thấy Phó Tụng Đình mang cặp mắt kiếng một bên cửa sổ ở phòng khách loay hoay bàn cờ bàn, thấy Phó Nhiễm xuống lầu, ngoắc ngoắc tay.
" Tiểu Nhiễm tới đây theo cha chơi đánh cờ."
Phó Nhiễm mang dép tới.
" Cha, con chơi giỏi lắm".
Tâm tình Phó Tụng Đình cực kỳ , vẻ mặt tươi , so với dáng vẻ nghiêm túc khác một trời một vực, Phó Nhiễm khoanh chân đối diện ông, mái tóc đen bóng lười biếng rũ xuống hai bên ngực. Cô nhập tâm chằm chằm bàn cờ, mỗi một bước đều thật cẩn thận.
Phó Tụng Đình thấy bộ dáng nghiêm túc chăm chú của cô , nét mặt ông giãn , Phạm Nhàn tới bên cạnh tay đ.ấ.m vai cho ông.
Hai bèn .
Phó Nhiễm hồn nhiên phát hiện , cầm quân cờ lên hạ xuống, trong tay Phó Tụng Đình cầm cây quạt đúng lúc ngăn cản động tác của Phó Nhiễm.
"Cần suy xét kỹ càng, con một nước thì sẽ cho đổi ý."
Phó Nhiễm cẩn thận suy tính, thu tay .
" Ai nha! Con ở nơi , để cho con suy nghĩ một chút."
Cả bàn cờ xuống, Phó Nhiễm đổi ý còn nhiều hơn so với thả cờ.
Thật vất vả miễn kết thúc xong một ván, cô lấy tay đẩy bàn cờ .
" Mất mặt quá! Con giỏi trò mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-232.html.]
"Không quan trọng !"
Phó Tụng Đình bắt tay dọn dẹp bàn cờ.
"Cha thể từ từ dạy con, để cho con luyện sẽ hơn trở thành vô địch."
Trong lòng Phạm Nhàn càng lúc càng thương yêu, càng càng thấy thích, rốt cuộc là con gái ruột thịt, m.á.u mủ tình thâm, hai mươi năm từng chăm sóc về sẽ bồi thường tăng gấp bội cho Phó Nhiễm.
Sau khi Tống Chức xuất viện cũng tiện ngoài, ngày ngày oán trách buồn bực ở trong nhà, Phó Nhiễm thừa dịp chủ nhật, Nam Bình ở nhà nên các ngoài ăn cơm, Tần Mộ Mộ vội vàng hẹn hò cùng bạn trai.
Phó Nhiễm đến sớm một chút để đặt chỗ vị trí , còn cách nào khác, tiệm món ăn hải sản hàng đầu thể là tuyệt vời, một khi đến muộn thì chen chúc cũng giành chỗ .
Tống Chức ăn ngấu nghiến, thẳng thắn khen mùi vị ngon, Nam Bình ở bên cô lau miệng còn lo lắng nhắc nhở.
"Không thể ăn cay nhiều, sẽ ảnh hưởng đối với bảo bối."
"Nếu còn nhiều, về bảo bối ăn cay giống em cho thèm chết."
Phó nhiễm gắp thức ăn cho Tống Chức.
"Nam Bình đúng, vì bảo bối cũng nên cẩn thận, là cho ăn, nhưng miệng thể ăn tham ."
"Được ."
Mặc dù Tống Chức tình nguyện nhưng vẫn là ngoan ngoãn đáp ứng.
Nam Bình .
" Chỉ Phó Nhiễm thể trị em."
Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, xuyên qua nóng bốc lên của món cá đến cánh cửa nhân viên kéo , đột nhiên một nhóm bước khiến tất cả ánh mắt của trong quán đổ dồn họ, những đàn ông trai và các cô gái duyên dáng, giống như cực phẩm cùng .
Đi đầu là Minh Thành Hữu, trời lạnh như nhưng chỉ mặc một áo sơ mi màu hồng, Phó Nhiễm giống như đầu thấy mặc loại màu sắc , hợp với gương mặt tuyệt cùng đôi mắt đào hoa trắng đen rõ ràng trông mắt.
Bạn bè chơi Phó Nhiễm cũng đều , Huống Tử đang bắng nhắng gì đó cùng quản lý, bên cạnh Minh Thành Hữu là c bạn gái khoác tay , vóc , bộ dáng cần . Thật đám tiến đều kém, thể so sánh với minh tinh của làng giải trí.
Ánh mắt Minh Thành Hữu lướt nhanh quanh phòng, trong ánh mắt lạnh nhạt bất ngờ thấy Phó Nhiễm. Tống Chức ở đối diện liến thoắng ngừng chuyện nhưng Phó Nhiễm chú ý , ánh mắt của cô khỏi rơi bàn tay khoác ở khuỷu tay của Minh Thành Hữu. Sau đó, cô tránh thu hồi tầm mắt.
Thần sắc Phó Nhiễm tự nhiên gắp đồ ăn, một nhóm quản lý tự tiếp đãi dẫn lên lầu hai bao . Chỗ gian đặc biệt độc lập, chỉ gặp ăn bữa cơm gì để chơi , nhưng cũng trường hợp những thiếu gia bao phòng để vui chơi cả ngày.