Tống Chức mấy lời thì vui, chỉ sợ kìm nén khó chịu.
"Tiểu Nhiễm, ý gì?"
Lấy hết bộ xương cá , cũng thấy Phó Nhiễm ăn.
"Hắn còn tiếp tục với ?"
"Xèo xèo."
"Thật thì bên cạnh , đàn ông cũng chỉ Tam Thiếu thể xứng với nhất, ca ca gì đó đều là đồ vô tích sự, bày đặt chơi trò mập mờ, cũng xem cả hai đều cũng lớn tuổi ."
"Xèo xèo, tớ và ca ca thể chứ, chúng tớ chỉ là bạn bè bình thường."
Nếu tình cảm sớm kéo .
"Cũng khác biệt lắm."
Tống Chức mang thai ăn nhiều hơn, đầu cá cô thích ăn, Nam Bình gắp thức ăn cho cô. Ngón tay Phó Nhiễm chống nhẹ gò má, lúc cô thật hâm mộ Tống Chức, ở bên ân cần hỏi han cưng chiều như bảo bối trong tay, khỏi là bao nhiêu hạnh phúc.
Thấy quản lý xuống lầu, nữa về phía bên , Phó Nhiễm bộ thèm để ý, tự ăn , nhịn nắm chặt đôi đũa trong tay, trong tầm mắt xuất hiện một đôi chân.
Sắc mặt quản lý lo lắng, dám đắc tội, là đầu gặp gỡ chuyện như , trực tiếp thành bồi bàn .
Hắn đem dĩa thủy tinh đặt lên bàn.
"Phó tiểu thư, Tam Thiếu mời cô nếm thử một chút mùi vị."
Ánh mắt Tống Chức băn khoăn, cũng chen , chỉ lo cùng chồng ăn là vui .
Phó Nhiễm tiếp tục, hiển nhiên diễn kịch, cô đặt đũa xuống.
"Làm phiền chuyển lời với Tam Thiếu, cám ơn ý của ."
Quản lý thầm than nhẹ một .
"Mời từ từ dùng."
Nhìn quản lý rời , Tống Chức hì hì tiếng.
"Vui c.h.ế.t tớ, thấy sắc mặt của quản lý , đoán chừng trong lòng khẳng định hung hăng đánh chứ."
"Chuyện đó liên quan gì tới tớ?"
Phó Nhiễm khó hiểu.
Chỉ là tới năm phút đồng hồ, quản lý trở .
Hai tay để lưng tới thẳng bên cạnh bàn, Phó Nhiễm như đống lửa, cũng mấy phần tức giận.
"Bây giờ thì thế nào?"
Quản lý sắc mặt sợ hãi, một hồi lâu mới trả lời một câu.
"Tam Thiếu sai ở bên cạnh tiểu thư dùng xong món cá với nước tương, nếu rõ mùi vị quán ăn chúng ngon, cả một khách cũng giữ ."
Như thật giống như chuyện , Minh Thành Hữu từng bắt mở bàn ăn ở đại sảnh, kêu bạn bè tới đó, kết quả bắt cô nhét no bụng, ăn đến nỗi thiếu chút nữa ói .
Phó Nhiễm nên tiếp thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-234.html.]
Tống Chức cũng đặt đôi đũa trong tay xuống, như nuốt xuống nữa.
"Tiểu Nhiễm, tớ no ."
Nam Bình lấy bóp da trả tiền.
"Chúng về ."
Cũng khiến Phó Nhiễm ở đây khó chịu
Phó Nhiễm giữ bóp da của Nam Bình.
" Lần là tớ mời mà."
Quản lý Lý khom lưng một câu.
"Hóa đơn Tam Thiếu ký hết ạ".
Phó nhiễm oh một tiếng, để ví trong túi xách, cô chỉ chỉ thức ăn hết bàn.
"Gói lạ bộ cho , như thể với , đều ăn xong ."
Phó Nhiễm cùng Nam Bình cầm túi lớn túi nhỏ khỏi quán ăn, khi Tống Chức mang thai bọn họ cửa hề xe bình điện nữa. Nam Bình đau lòng vợ, xe buýt cho Tống Chức , bọn họ dọc đường đón taxi, Phó Nhiễm thẳng về phía bãi đậu xe.
"Còn bắt taxi gì nữa! Để tớ tiễn hai về."
Cô đem đồ bỏ bên trong xe, cửa sổ lầu hai, đàn ông hóng gió, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc đang cháy, vì gió nên thiêu đốt tốc độ nhanh, ngón tay thon dài bên , chân cong, lưng dựa đỡ tủ rượu màu đỏ sậm, từ góc độ đúng phương hướng bãi đậu xe.
Nam Bình cẩn thận dìu Tống Chức trong xe, Phó Nhiễm vòng qua cốp ghế lái.
Tay cô mới mở cửa xe , di động trong túi xách liền đổ chuông.
Minh Thành Hữu thấy cô vùi đầu tìm kiếm, Phó Nhiễm lấy di động , thấy màn ảnh hiện thị tên gọi tới.
Phó Nhiễm lấm lét trái , xác định Minh Thành Hữu ở tầm mắt, xa thấy gương mặt do dự của Phó Nhiễm.
"Tiểu
Tống Chức cất giọng.
"Oh."
Phó Nhiễm bấm tắt, càng máy, cô để di động túi xách .
Bóng đêm như mực che giấu chiếc xe Audi màu đỏ mắt, xe lái khỏi quán ăn, đó nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Minh Thành Hữu.
Hắn để điện thoại cửa sổ, gọi liên tục mấy , Phó Nhiễm vẫn nhận.
Huống Tử gọi chơi, Minh Thành Hữu còn hào hứng, bàn đầy sơn hào hải vị, duy chỉ một món ăn hợp với các món còn , nó đặt mặt chỗ Minh Thành Hữu , ai cũng động tới.
Quản lý thật vất vả tiễn Phó Nhiễm khỏi quán, phòng bao báo cáo.
Minh Thành Hữu nhặt chiếc đũa lên, gắp một miếng đưa miệng, thật thì mùi vị khẳng định tệ dù cũng là quán cũ đến, nhưng nghĩ tới hành động liên tiếp của Phó Nhiễm, Minh Thành Hữu nổi nóng ném chiếc đũa.
"Cái quái gì chứ, quả nhiên là nào vật nấy."
Quản lý bên cạnh, càng dám lời nào.
Mọi thấy tâm tình Minh Thành Hữu , còn dám chơi, Huống Tử chuyển chỗ khác, Minh Thành Hữu đẩy cánh tay, thẳng rời khỏi quán rượu.