Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 243

Cập nhật lúc: 2025-03-24 12:43:43
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“ Chị….”

 

Phó Nhiễm khẽ thở dài, thật cũng đoán Vưu Dữu gì.

 

“ Chị cùng rể như , em lo lắng “.

 

“ Em còn nhỏ lo lắng gì chứ? Lo học thật , thi thạc sĩ nữa ?”

 

Phó Nhiễm chăm chú về phía . Vưu Dữu lơ đãng qua kính chiếu hậu.

 

“ Chị ! Anh rể vẫn theo phía kìa !”

 

Phó Nhiễm thể như , chiếc xe thể thao cố ý chậm tốc độ , nhắm mắt theo đuôi, Phó Nhiễm quan tâm đến nó.

 

" Vưu Dữu, nếu ở trường học gặp Lý Sâm, em nhớ né tránh , ngàn vạn đừng cùng ."

 

"Em rõ."

 

Phó Nhiễm lái xe khu nhà Vưu Dữu, đưa cô lên lầu, lúc xuống cũng thấy xe Minh Thành Hữu, nghĩ về.

 

Trên đường về qua một quán ăn nhỏ, cô xuống xe mua hai phần bánh bao hấp, Phó Tụng Đình và Phạm Nhàn khen mùi vị đặc trưng của quán , nhân bánh nhiều. Lúc còn xếp hàng một đoạn, buôn bán thật là đắt khách.

 

Phó Nhiễm mua bánh xong về, một xe cô, Minh Tranh nghiêng đầu, tựa như suy nghĩ gì đó, Phó Nhiễm cầm túi đến gần.

 

“ Sao ở chỗ ?"

 

“ Đi ngang qua, thấy xe của em."

 

Minh Tranh chuyện toả mùi rượu nồng nặc. Chóp mũi Phó Nhiễm sụp xuống.

 

"Không sợ say ? Uống nhiều rượu như ."

 

"Ngửi mùi rõ ràng ?"

 

Minh Tranh bộ giơ cánh tay lên mặt đưa lên mũi ngửi nhẹ.

 

" Sao ngửi thấy nhỉ?"

 

Đời nào ai tự nhận uống rượu say ?

 

Phó Nhiễm mở cửa xe, Minh Tranh đưa tay ngăn .

 

"Em thật sự ở cùng với nữa ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-243.html.]

 

"Ca ca, chuyện của hai các chớ kéo , ước nguyện ban đầu của di chúc là để cho các tranh đấu lẫn , bỏ qua mối hận thù . Hôm nay, cái gì lấy cũng lấy , cũng buông tha cho chính ?"

 

Từ đáy lòng Phó Nhiễm , hai em Minh gia tranh đấu gay gắt cô cũng thấy, thực lực của Hào Khôn tương đương MR, cả hai đấu đá lẫn kết quả sẽ .

 

“ Tiểu Nhiễm, ai chịu ở phận hai mươi mấy năm con riêng còn thể mang ơn, chỉ hỏi em một câu, rốt cuộc hai chữ ca ca ý nghĩa gì với em?”

 

Hắn chầm chậm , mùi rượu nồng đậm thoát , trong lòng hiểu, đang mượn rượu để lấy thêm can đảm.

 

Từ đến giờ Minh Tranh luôn quyết đoán trong công việc, trong vấn đề tình cảm cũng nóng lạnh khác thể hiểu , thời gian dưỡng thành lâu như nên tính tình cũng chút liên quan.

 

Phó Nhiễm cũng cảm thấy mấy phần phiền muộn, mấy năm Minh Tranh rời lời tạm biệt, hai chữ ca ca khác là đau thương trong lòng cô, càng đụng . hôm nay, một việc mà theo vài , theo thời gian trở nên phai nhạt, hời hợt.

 

Túi bánh vẫn còn nóng trong tay Phó Nhiễm, cầm thế đúng thể giúp cô cảm thấy đỡ rét lạnh trong màn đêm.

 

"Ca ca, hi vọng. . . Vẫn thể đối xử với như ca ca ."

 

Minh Tranh chính miệng Phó Nhiễm , ánh mắt khó thể tin, cố gắng tỉnh táo để che giấu.

 

"Ca ca? Ca ca!"

 

Thì là như ! May nhờ uống rượu, dù rõ ràng cũng giả vờ bộ hồ đồ để thể giữ mặt mũi.

 

Minh Tranh lảo đảo tới xe của . Phó Nhiễm lên đuổi kịp, cầm cánh tay .

 

"Ca ca, để tiễn về, uống nhiều rượu. . . . . ."

 

Cánh tay hất phía , túi xách trong tay Phó Nhiễm rơi xuống bên chân, đồ trong túi rơi đầy mặt đất.

 

"Tiểu Nhiễm, đừng mơ hồ dây dưa cùng nữa, em trêu chọc nổi , sớm muộn sẽ ngày thương."

 

Xe của Minh Tranh rời nhanh như chớp, Phó Nhiễm đồ đạc bừa bãi mặt đất, nhất thời khỏi cảm giác mệt mỏi.

 

Không xếp hàng, cô trong ghế lái. Có lẽ là hai năm qua một cô đơn quá lâu, mỗi khi đến Tống Chức và Tần Mộ Mộ, Phó Nhiễm đều cảm thấy hâm mộ. Bao nhiêu đêm lạnh lẽo, cô vẫn nghĩ đang ở Y Vân phủ phủ, cánh tay huơ qua bên cạnh mới là trống , mùi vị quen thuộc cùng đều ở đây.

 

Phó Nhiễm khởi động xe rời , tốc độ chậm, trong tai đột nhiên như thấy của Minh Thành Hữu.

 

“ Phó Nhiễm, chúng bắt đầu nữa ?”

 

Phó Nhiễm nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, khoảnh khắc đó thấy rung động trong lòng nhưng lúc thứ đều trở nên rõ ràng.

 

Phó Nhiễm theo đường cũ trở về đến nhà, xa, cũng thể thấy rõ ràng, loáng thoáng ở cửa Phó gia chiếc xe xe thể thao màu đen đậu phía , đèn đường bao phủ sườn xe màu đen sáng bóng như một loại hoa túc mê hoặc.

 

Còn thấy ở bên trong, chỉ thấy xe mà thôi, mà Phó Nhiễm cảm thấy chóp mũi chua xót, cũng , dường như bao giờ yếu ớt như . Trước từng bên cạnh bầu bạn vô cùng , trong nháy mắt bao phủ trong lòng cô vẫn là lý trí kiên cường.

Loading...