Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 246

Cập nhật lúc: 2025-03-25 04:54:44
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

xong công việc nên kéo Minh Thành Hữu đang ở ghế dậy, phòng việc của cô đối với chỉ như gian tạm. Thật may là còn ghế salon bên cạnh cho , tiện tay xem tạp chí.

 

" Thím lúc kế toán? "

 

" ".

 

Phó Nhiễm cũng ngẩng đầu lên.

 

" Thím ở nhà chăm sóc Vưu Dữu thì kinh tế ?"

 

Minh Thành Hữu thoải mái nên điều chỉnh ngửa ghế salon, thích cảm giác tự do tự tại.

 

" Không ! Dựa tiền lương của chú".

 

" Anh cũng mấy mối quan hệ, thể bên ngoài. Nói giúp một lời thêm thu nhập cũng thành

 

" Vậy ?"

 

Phó Nhiễm lưu hình máy tính.

 

" Vậy thật , thêm thu nhập thể chăm sóc Vưu Dữu".

 

Minh Thành Hữu chán ngán lật tạp chí xem, đều là tin giải trí thực tế. Hắn ném tạp chí lên bàn.

 

" Khi nào ?"

 

" Anh ! Em tới hết giờ ".

 

Minh Thành Hữu liếc đồng hồ tay.

 

" Bây giờ mới mấy giờ? Em là sếp ở đây ?"

 

" Sếp cũng kỉ luật".

 

Phó Nhiễm sửa sang văn kiện, sắp xếp hình theo thứ tự thời gian, ngón tay bận rộn bàn phím, tiếng gõ bàn phím truyền đến, Minh Thành Hữu nhắm mắt .

 

" Lúc nào gọi một tiếng, ngoài ăn tối".

 

Phó Nhiễm đáp . Cô chú tâm việc quên cả thời gian, các thầy giáo ở phòng việc khác tan ca ngang qua phòng kêu cô, Phó Nhiễm bảo , chỉ còn chừng nửa tiếng nữa mới xong việc. Một thò đầu qua cửa nên thấy Minh Thành Hữu đang ở đây, cô đóng cửa ngay lập tức, hướng đồng nghiệp phía mắt, đưac tay hiệu Ok.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-246.html.]

Minh Thành Hữu chỉ nghỉ ngơi chút nghĩ sẽ ngủ quên. Phó Nhiễm cho là nửa tiếng sẽ xong việc, nhưng kéo dài tới 6h. Cô tắt máy tính, định về nhà ăn cơm nhưng trong tầm mắt thấy một . Lúc Phó Nhiễm mới nhớ Minh Thành Hữu vẫn còn ngủ ở đây. Phó Nhiễm cầm túi xách, bước nhẹ nhàng tới ghế salon. Một tay Minh Thành Hữu gối ót, hai chân gác lên, tóc rũ lên trán, thoải mái mà lười biếng, thở đều đặn vẻ như đang ngủ say. do dự nên gọi dậy . Lại gần mới phát hiện quanh viền mắt quầng thâm, như ngày thường ngủ đủ giấc.

 

Minh Thành Hữu duy trì tư thế ngủ nãy, ngay cả lật cũng . Phó Nhiễm nhớ rõ tướng ngủ của bao giờ đàng hoàng, đó hai bàn tay chỉ hận để cô. Phó Nhiễm qua ghế salon, đầu gối cẩn thận đụng bàn phát tiếng động nhỏ.

 

Minh Thành Hữu mở mắt, giọng lạnh lùng.

 

" Em ?"

 

Ngay đó dùng sức nắm chặt cổ tay cô.

 

" A!"

 

Phó Nhiễm kêu đau, lúc Minh Thành Hữu mới ý thức , buông lỏng tay một chút, cũng cần dùng nhiều sức, một bàn tay liền bám eo ôm chặt lấy cơ thể cô.

 

Hắn nâng nửa lên , hai tay ôm eo Phó Nhiễm, cằm đặt lên vai cô.

 

" Rất lâu ngủ ngon thế , luôn ngủ . Mới một mụ phù thủy cho , em là thần ngủ của . Em thì sẽ mất ngủ, mở to mắt, đưa tay tóm em."

 

Phó Nhiễm chút buồn .

 

" Giấc mơ của thật sự kì quái".

 

Minh Thành Hữu dùng mặt dụi dụi gò má Phó Nhiễm.

 

" Không là mơ mà là thật! Hai năm qua, bao giờ ngủ như ".

 

Phó Nhiễm như , giọng điệu vững vàng, đột nhiên mật tay chân cô luống cuống, Minh Thành Hữu hít một sâu, mùi dầu gội đầu vẫn còn vương cô. Ngược Phó Nhiễm vẫn nhớ đến chuyện

 

Ánh mắt mở , u ám, ánh mắt chiếm lấy Phó Nhiễm từ phía . Cô đều hoài niệm đối với tất cả, chỉ đối với .

 

" Đi thôi, đói bụng !"

 

Phó Nhiễm chống tay lên đầu gối Minh Thành Hữu để dậy, bàn tay ôm chặt eo cô, vốn chỉ cần dùng một tay thể ôm hết dáng mảnh khảnh . Minh Thành Hữu hôn lên mặt cô, thuận thế áp Phó Nhiễm xuống ghế salon. Cô đưa hai tay ngăn cản ở lồng n.g.ự.c .

 

"Thật sự đói bụng".

 

Ánh mắt kháng cự, Phó Nhiễm tốn nhiều sức lực đẩy Minh Thành Hữu , cô dậy sửa sang tóc. Minh Thành Hữu cũng dậy rời khỏi ghế salon theo, Phó Nhiễm tắt đèn phòng việc cùng ngoài.

 

Cửa thang máy khép , khí nữa trở nên trầm mặc thể hít thở. Phó Nhiễm cúi thấp đầu, ánh mắt cẩn thận chú ý sắc mặt Minh Thành Hữu, chỉ sợ giống đột nhiên ngã xuống. Minh Thành Hữu nâng nhẹ cằm, mắt chằm chằm con thang máy. Thỉnh thoảng đầu kịp chạm với ánh mắt Phó Nhiễm, cô liền lảng tránh . Bên trong thang máy im lặng, thể tiếng hít thở của . Hắn dựa lưng tường thang máy, Phó Nhiễm về kính đối diện, Minh Thành Hữu cô chằm chằm hề chớp mắt. Cũng chỉ Minh Thành Hữu , ánh mắt lướt qua Phó Nhiễm, cũng hề dừng tới , mất hồn.

 

Ding......

Loading...